Bài ca
Bằng con đường huyền diệu nhất
tôi sẽ đến bên em,
trên chiếc thuyền vượt qua dòng sông
của Heraclitus.
Bằng đường bơi của con cá
đóng băng giữa đại dương,
bằng hơi thở hoa lupin
ngủ trên đồng vắng.
Bằng bước đi loài ăn thịt
giữa những chòm sao,
bằng mặt trời lúc rạng đông
bừng trên tuyết trắng .
Đôi khi tôi đến bằng hạt mưa
nhỏ lên vai em đang tắm,
đôi khi tôi đến bằng giọt mực
vỡ trên trang giấy trắng tinh.
Và đôi khi tôi đến
bằng ánh mắt dõi trông
qua đôi MI XANH
không nước mắt
ở một cõi địa đàng…
Xin tiếp với PH mấy chữ nha.
Cô luôn cảm ơn Pháp Hoan, với những bài thơ khiến lòng người đọc chùn xuống, để rồi hiểu thêm điều gì sâu xa và cao cả hơn. Gần đây nhất là bài Mi Xanh ( địa đàng cho người đã mất… cho nước mắt không rơi… cho ký ức dược vùi sâu… Hay quá PH ơi)
ThíchĐã thích bởi 1 người
Pháp Hoan cảm ơn cô Thu Vàng luôn dõi đọc và cho những lời cảm nhận ấm áp đến những bài thơ của PH.
ThíchThích