Kanshi (120) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚)
Đêm lạnh hương trầm lặng lẽ xông,
Mình ta thao thức giữa căn phòng.
Trước ngõ, một trăm cây trúc tím,
Trên sàng, thi tứ đã nghiền xong.
Trăng sáng dọi qua ô cửa sổ,
Tiếng trùng rỉ rả giữa trời không.
Tình cảm dạt dào nhưng chẳng thể,
Viết ra trang giấy được đôi dòng.
A COLD night—sitting alone in my empty room
Filled only with incense smoke.
Outside, a bamboo grove of a hundred trees;
On the bed, several volumes of poetry.
The moon shines through the top of the window,
And the entire neighborhood is still except for the cry of insects.
Looking at this scene, limitless emotion,
But not one word.
___________
* Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh của John Stevens trong One Robe One Bowl. The Zen Poetry of Ryokan (Nhất Y Nhất Bát, Thơ Thiền của Thiền Sư Lương Khoan). Nguyên tác thơ Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚).
Có một sự xúc động rất đặc biệt khi đọc thơ ông, một sự bàng hoàng thì đúng hơn mà chị không thể hiểu được vì sao thơ ông ảnh hưởng mình đến lặng người mỗi lần đọc.
Cám ơn Pháp Hoan lối dịch thần sầu. It takes a great poet to translate a great poet.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Pháp Hoan cảm ơn chị Tống Mai. Pháp Hoan nghĩ chị cảm thấy xúc động khi đọc thơ ông chính vì chị thấy được bản thân mình trong đó, khi cả hai đều đã trãi qua những thăng trầm của kiếp người.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Cám ơn em tôi.
Ông chọn cuộc đời ẩn dật nhưng cuối đời chị nghĩ ông không được bình yên. Chị cảm thấy vậy khi thơ ông càng về sau càng tủi cho sự cô đơn của mình, nhưng rõ ràng ông không hề muốn trở lại giữa phố hội loài người.
ThíchĐã thích bởi 1 người
💙
ThíchThích