Hán Thi (131) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn)
Xem kìa người trí bỏ ta đi,
Còn ta lại tránh kẻ ngu si.
Không trí không ngu từ dạo ấy,
Hai ta biền biệt chẳng nghe gì.
Hát với trăng vàng khi gặp gỡ,
Múa cùng mây bạc lúc chia ly.
Tay miệng làm sao không động đậy,
Ngồi yên tóc xoã xám như chì.
智者君拋我,
愚者我拋君。
非愚亦非智,
從此斷相聞。
入夜歌明月,
侵晨舞白雲。
焉能住口手,
端坐鬢紛紛。
Trí giả quân phao ngã,
Ngu giả ngã phao quân.
Phi ngu diệc phi trí,
Tòng thử đoạn tương văn.
Nhập dạ ca minh nguyệt,
Xâm thần vũ bạch vân.
Yên năng trụ khẩu thủ,
Đoan toạ mấn phân phân.
______________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời Đường Hanshan (寒山; Hàn Sơn).