Hán Thi (141) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn)
Bệnh tật và nghèo đói, hỡi ôi,
Nào đâu thân hữu ở trên đời.
Gạo đã sạch rồi trong hũ vại,
Bụi còn đóng mãi giữa vung nồi.
Chiếu rách giường què mưa thấm nước,
Tường hư mái dột gió luồn hơi.
Đừng hỏi cớ sao thân ốm yếu,
Sầu kia làm khổ biết bao người.
吁嗟貧復病,
為人絕友親。
甕裏長無飯,
甑中屢生塵。
蓬庵不免雨,
漏榻劣容身。
莫怪今憔悴,
多愁定損人。
Dụ ta bần phú bệnh,
Vi nhân tuyệt hữu thân.
Ung lí tràng vô phạn,
Tắng trung lũ sanh trần.
Bông am bất miễn vũ,
Lậu tháp liệt dung thân.
Mạc quái kim tiều tuỵ,
Đa sầu đính tổn nhân.
________________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời Đường Hanshan (寒山; Hàn Sơn).
Bản dịch hay, tiếng Việt theo thể thất ngôn bát cú. Câu bốn, bụi khi lắng đọng thường đóng ở mặt trên của vung, dù vung nằm úp hay ngửa, đó là về luận của người thường, không nhất thiết cho các bộ môn nghệ thuật, kể cả phiên dịch.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Vâng chị. Hũ và vại hay vung và nồi ạ. PH đã thay bằng chữ ”giữa”.
ThíchThích
Em dịch hay quá. Cảm ơn em, cho chị xin nha. Chúc PH mọi sự bình an.
ThíchĐã thích bởi 1 người
PH cảm ơn chị. Chị cứ tự nhiên nhé. Lâu nay chị Thu Vàng vẫn ổn chứ ạ?
ThíchThích