Kanshi (142) – Ryokan Taigu
(Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚)
Ngồi trong am cỏ giữa rừng cây,
Lắng nghe mưa tuyết phủ đêm dày.
Vượn hú não nề trên núi thẳm,
Sông trôi đồng vọng dưới thung dài.
Trên mặt án thư nghiên mực cạn,
Bên khung cửa sổ bóng đèn lay.
Thao thức năm canh không ngủ được,
Vậy nên viết xuống những câu này.
DEEP IN the mountains at night, alone in my hermitage,
I listen to the plaintive sound of rain and snow.
A monkey cries on top of a mountain;
The sound of the valley river has faded away.
A light flickers in front of the window;
On the desk, the water in the inkstone has dried.
Unable to sleep all night,
I prepare ink and brush, and write this poem.
___________
* Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh của John Stevens trong One Robe One Bowl. The Zen Poetry of Ryokan (Nhất Y Nhất Bát, Thơ Thiền của Thiền Sư Lương Khoan). Nguyên tác thơ Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚).
Chị có thể hình dung được hình dáng cô độc của ông trong am cỏ và bỗng nghĩ đến bóng người cô độc đêm đêm mang palette và giá vẽ cúi mình đi trong hẽm tối của Van Gogh ở Arles.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Hôm rồi dịch xong bài thơ này, chiều đến nằm thiu ngủ, khi thức dậy chợt thấy nặng nề trong lòng, bao nhiêu ký ức thời thơ ấu với bố mẹ lại ập về, tự dưng nhớ nghĩ đến thơ ông và thấy thương ông khôn cùng chị ạ!
ThíchĐã thích bởi 1 người