Hán Thi (144)
Hanshan (寒山; Hàn Sơn)
Hàn Sơn đã ở mấy thu rồi,
Đêm ngày ca hát mãi không thôi.
Tịch tĩnh sài môn thường để mở,
Cuồn cuộn cam tuyền vẫn tự trôi.
Thất đá vạc đồng trên bếp nấu,
Phấn tùng lá bách giữa nồi sôi.
Hễ đói già-đà tiên dược uống,
Điều tâm vách đá tựa lưng ngồi.
久住寒山凡幾秋,
獨吟歌曲絕無憂。
蓬扉不掩常幽寂,
泉涌甘漿長自流。
石室地鑪砂鼎沸,
松黃柏茗乳香甌。
飢餐一粒伽陀藥,
心地調和倚石頭。
Cửu trú Hàn Sơn phàm kỷ thu,
Độc ngâm ca khúc tuyệt vô ưu.
Bông phi bất yểm thường u tịch,
Tuyền dũng cam tương trường tự lưu.
Thạch thất địa lôi sa đỉnh phất,
Tùng hoàng bách mính nhũ hương âu.
Cơ xan nhất lạp già đà dược,
Tâm địa điều hoà ỷ thạch đầu.
________________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời Đường Hanshan (寒山; Hàn Sơn).