Hán Thi (147) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn)
Có gã danh xưng Vương tú tài,
Chê thơ ta viết thảy đều sai.
Đã không tường tận “phong yêu” nọ,
Lại chẳng tinh thông “hạc tất” này.
Bằng trắc không hề gieo đúng nhịp,
Câu từ phàm tục chẳng gì hay.
Ta cười ông viết thơ nào khác,
Người đui vịnh ánh sáng ban ngày.
有個王秀才,
笑我詩多失。
雲不識蜂腰,
仍不會鶴膝。
平側不解壓,
凡言取次出。
我笑你作詩,
如盲徒詠日。
Hữu cá Vương tú tài,
Tiếu ngã thi đa thất.
Vân bất thức phong yêu,
Nhưng bất hội hạc tất.
Bình trắc bất giải áp,
Phàm ngôn thủ thứ xuất.
Ngã tiếu nhĩ tác thi,
Như manh đồ vịnh nhật.
* Phong Yêu (eo ong): Lỗi xảy ra khi chữ thứ 2 và chữ cuối của một câu mang cùng dấu.
* Hạc Tất (gối hạc): Lỗi xảy ra khi chữ thứ 4 và chữ cuối của một câu mang cùng dấu.
________________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời Đường Hanshan (寒山; Hàn Sơn).