Hán Thi (149)
Hanshan (寒山; Hàn Sơn)
Tuấn kiệt trên lưng chú ngựa nòi,
Về miền liễu biếc đã vung roi.
Thuyền bè không dựng khi còn sống,
Thời sao thoát được cõi luân hồi.
Bốn mùa hoa thắm đua nhau nở,
Một sớm mai này sẽ rụng rơi.
Đề hồ mật ngọt dầu ngon mấy,
Cũng không nếm được lúc lìa đời.
俊傑馬上郎,
揮鞭指柳楊。
謂言無死日,
終不作梯航。
四運花自好,
一朝成萎黃。
醍醐與石蜜,
至死不能嘗。
Tuấn kiệt mã thượng lang,
Huy tiên chỉ liễu dương.
Vị ngôn vô tử nhật,
Chung bất tác thê hàng.
Tứ vận hoa tự hảo,
Nhất triêu thành nuy hoàng.
Đề hồ dữ thạch mật,
Chí tử bất năng thường.
________________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời Đường Hanshan (寒山; Hàn Sơn).
* Artwork: Chinese Man in Native Costume Riding a Black Horse, Meiji period, late 19th century, by unknown artist.