Hán Thi (215)
Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙)
Năm tháng đi qua chẳng tái hồi,
Cớ gì luẩn quẩn mãi không thôi.
Hết cơm lên núi đào khoai nấu,
Rách áo ra hồ hái lá phơi.
Phất tử quên cầm ngôn ngữ đoạn,
Phật kinh bỏ đọc mối sinh sôi.
Thương thay những kẻ cà sa đắp,
Nhưng vẫn phan duyên với cuộc đời.
浮世光陰有幾何。
誰能挈挈又波波。
厨空旋去尋黃獨。
衲破方思剪綠荷。
麈尾罷拈言語斷。
佛經忘看蠧魚多。
可憐身在袈裟下。
趣境攀緣事似麻。
Phù thế quang âm hữu kỷ hà,
Thuỳ năng khiết khiết hữu ba ba.
Trù không toàn khứ tầm hoàng độc,
Nạp phá bàng tư tiễn lục hà.
Chủ vĩ bãi niêm ngôn ngữ đoạn,
Phật kinh vong khán đố ngư đa.
Khả liên thân tại cà sa hạ,
Xúc cảnh phan duyên sự tựa ma.
_____________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ, thiền sư người Trung Hoa đời nhà Nguyên Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙; 1272-1352)
* Đóng góp: https://phaphoan.ca/contact/