Hán Thi (222) – Vi Ứng Vật (韋應物)
Đi Thuyền Thăm Lại Ngoại Thành Phía Tây
Đến khúc sông sâu giữa đoạn đường,
Du nhân đâu bỗng nhớ người thương.
Đêm qua trăng chiếu trên trời thẳm,
Sáng lại nhấp nhô giữa sóng cuồng.
Núi động chim rừng khôn trú ngụ,
Khí hàn nhuỵ thắm chẳng đưa hương.
Khi nào được nắm tay lần nữa,
Hoa trắng trên đầu tựa tuyết sương.
再遊西郊渡
水曲一追遊,
遊人重懷戀。
嬋娟昨夜月,
還向波中見。
驚禽棲不定,
流芳寒未徧。
攜手更何時,
佇看花似霰。
Tái Du Tây Giao Ba
Thuỷ khúc nhất truy du,
Du nhân trùng hoài niệm.
Thuyền quyên tạc dạ nguyệt,
Hoàn hướng ba trung kiến.
Kinh cầm thê bất đính,
Lưu phương hàn vị biến.
Huề thủ cánh hà thời,
Trữ khán hoa tựa tản.
_____________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ, thiền sư người Trung Hoa đời nhà Đường Vi Ứng Vật (韋應物; 737-792).
ThíchThích