Đôi lúc nhớ bạn da diết, đọc thơ, nghe tiếng cổ cầm hoà vào tiếng mưa thu mà chạnh lòng, thương cổ nhân chỉ cậy thư thăm hỏi, xa xôi lắm thì chỉ biết ngóng nhạn nhìn trăng.
_________
Hán Thi (223) – Vi Ứng Vật (韋應物)
Rời Bến Dương Tử Gửi Quan Hiệu Thư Nguyên Đại
Cách biệt người rồi dạ vấn vương,
Mênh mang sương khói buổi lên đường.
Quảng Lăng cây thẫm chuông chiều vọng,
Khua mái chèo về hướng Lạc Dương.
Từ giã lúc trời vừa tảng sáng,
Xứ nào gặp lại được người thương?
Sự đời chi khác thuyền không bến,
Trôi nổi lênh đênh giữa sóng cuồng.
初發揚子寄元大校書
悽悽去親愛,
泛泛入煙霧。
歸棹洛陽人,
殘鐘廣陵樹。
今朝為此別,
何處還相遇。
世事波上舟,
沿洄安得住。
Sơ Phát Dương Tử Ký Nguyên Đại Hiệu Thư
Thê thê khứ thân ái,
Phiếm phiếm nhập yên vụ.
Quy trạo Lạc Dương nhân,
Tàn chung Quảng Lăng thụ.
Kim triêu vi thử biệt,
Hà xứ hoàn tương ngộ.
Thế sự ba thượng chu,
Diên hồi an đắc trú.
_____________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ, thiền sư người Trung Hoa đời nhà Đường Vi Ứng Vật (韋應物; 737-792).
Nhưng cái đẹp thanh khiết nằm trong “cổ nhân chỉ cậy thư thăm hỏi, xa xôi lắm thì chỉ biết ngóng nhạn nhìn trăng”.
ThíchĐã thích bởi 2 người
Đúng vậy chị ơi. Vẫn hằng ngày mong chị sớm trở lại ạ.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Chị sẽ gắng trở lại.
ThíchThích
ThíchThích