9 bài Waka (447-454) của Izumi Shikibu
(和泉式部; Hòa Tuyền Thức Bộ)
_______________________
Người hỏi về suy nghĩ của tôi trong suốt đêm dài:
Trong đêm tối cô đơn
Dưới ánh đèn mờ tỏ
Tôi chẳng làm gì hơn
Ngoài ngồi bên cửa sổ
Lắng nghe mưa gió dồn.
*
Những thứ tôi muốn định đoạt trong đời
Thế gian này hỡi ôi
Thứ không nên tồn tại
Là người lãng quên tôi
Hay là người tôi đã
Lãng quên trong cuộc đời?
Nỗi đau nào sẽ vơi:
Yêu một người đã chết,
Hay mòn mỏi đơn côi
Đợi một người dẫu biết
Chẳng gặp nhau trong đời?
Điều gì tốt đẹp hơn:
Người mỗi ngày gặp gỡ
Chẳng một chút tình thương,
Hay người tôi mong nhớ
Nhưng cách muôn dặm trường?
*
(Những bài thơ than khóc hoàng tử Atsumuchi)
Ôi giọng nói của người
Em mong được nghe thấy
Thêm một lần nữa thôi!
Khuôn mặt ngày xưa ấy
Chẳng nói năng một lời.
Thức dậy sáng hôm nay
Ta vẫn chưa hội ngộ,
Biết phải làm gì đây
Khi tấm thân ngoan cố
Cứ sống thêm mỗi ngày?
Một người bạn hỏi mượn nghiên mực ngày xưa vốn thuộc về hoàng tử
Đã qua rồi từ lâu
Nhưng cớ gì tôi chẳng
Trút được nỗi buồn đau,
Nghiên mực ngày xưa vẫn
Ướt đẫm muôn giọt sầu.
Một người bạn, khi nghe tôi than khóc, liền hỏi về nguồn cơn của nỗi buồn đau
Nếu như tôi tỏ bày,
Thời nỗi niềm thương tiếc
Sẽ tầm thường lắm thay,
Tiếng khóc là lời nói
Của đớn đau mỗi ngày.
*
(Bài thơ khóc con gái Naishi)
Trong khoảng thời gian Naishi (con gái của Shikibu) qua đời, tuyết đổ, rồi tan ngay lập tức
Sao con lại bỏ ta
Đi về nơi xa thẳm?
Tuyết giữa trời bao la
Khi rơi cũng rơi xuống
Thế gian kia nữa mà!
_____________
* Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh của Jane Hirshfield và Mariko Aratani trong The Ink Dark Moon, nguyên tác thơ của nữ thi sĩ Izumi Shikibu (和泉式部; Hòa Tuyền Thức Bộ).
Artwork đẹp quá làm chị giật mình.
Trăng, sao và niềm khao khát trong một khung cửa hẹp.
“Nửa đêm tỉnh dậy thấy sao rơi
Ta ngỡ người đang ở cuối trời
Ôi những đám mây còn lãng tử
Xin để hồn chùng trong đêm khơi”
(TXK)
ThíchĐã thích bởi 1 người