Kanshi (246) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚)

Kanshi (247) – Lương Khoan Đại Ngu
(Ryokan Taigu; 良寛大愚)

Thân thể tôi héo gầy,
Trong thiền thất đổ nát.
Đầu mùa đông năm nay,
Tiết trời khắc nghiệt nhất.
Húp cháo loãng cuối ngày,
Tôi chờ đêm biến mất.
Liệu vẫn ở chốn này,
Khi mùa xuân có mặt.
Muốn cầm bát đi ngay,
Nhưng làng xa tít tắp.
Biết phải làm sao đây,
Giữa rừng sâu hiu hắt.
Thiền tọạ suốt canh chầy,
Nhưng nào thôi bức bách.
Chẳng có gì trong tay,
Ngoài những trang giấy rách.
Để tỏ nỗi riêng tây,
Đến bạn bè đã khuất.

In a dilapidated three-room hut
I’ve grown old and tired;
This winter cold is the
Worst I’ve suffered through.
I sip thin gruel, waiting for the
Freezing night to pass.
Can I last until spring finally arrives?
Unable to beg for rice,
How will I survive the chill?
Even meditation helps no longer;
Nothing left to do but compose poems
In memory of deceased friends.

________________
* Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh của John Stevens trong One Robe One Bowl, The Zen Poetry of Ryokan (Nhất Y Nhất Bát, Thơ Thiền của Thiền Sư Lương Khoan). Nguyên tác thơ Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚).
* Ủng hộ tác giả: phaphoan.ca/contact/

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s