Kanshi (248) – Lương Khoan Đại Ngu
(Ryokan Taigu; 良寛大愚)
Bước xuống thung sâu buổi rạng ngày,
Giá sương phủ kín cả rừng cây.
Loay hoay tìm mấy nhành hồ điệp,
Bỗng ước bạn xưa ở chốn này.
Núi rộng sông dài giờ cách trở,
Xứ nào gặp lại được người đây.
Ngẩng đầu lên ngắm bầu trời thẳm,
Lệ đâu trên má đã rơi đầy.
I descended to the valley to gather orchids
But the basin was blanketed with frost and dew,
And it took all day to find the flowers.
Suddenly I thought of an old friend
Separated from me by miles of mountains and rivers.
Will we ever meet again?
I gaze toward the sky,
Tears streaming down my cheeks.
*
Kanshi (249) – Lương Khoan Đại Ngu
(Ryokan Taigu; 良寛大愚)
Sớm thôi năm cũ sẽ đi qua,
Tôi vẫn còn đây giữa sơn hà.
Lá thắm rụng che bậc đá lạnh,
Mưa thu rơi ướt tán tre già.
Đọc đôi trang sách bên song cửa,
Ngâm mấy câu thơ dưới mái nhà.
Bỗng tiếng trẻ thơ đâu vọng lại,
”Cùng nhau ta hãy xuống làng xa.”
The year will be over soon,
But I’m still here in my little hut.
Cold autumn rain falls sadly,
And leaves pile up on the temple steps.
I pass time absent-mindedly reading sutras
And chanting some old poems.
Suddenly a child appears and says,
“Come, let’s go to the village together.”
________________
* Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh của John Stevens trong One Robe One Bowl, The Zen Poetry of Ryokan (Nhất Y Nhất Bát, Thơ Thiền của Thiền Sư Lương Khoan). Nguyên tác thơ Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚).
* Ủng hộ tác giả: phaphoan.ca/contact/
Pháp Hoan dịch hay quá!
ThíchĐã thích bởi 1 người
Từ những cuốn sách mà chị gói tặng đến bây giờ đã được 200 bản dịch thơ ông rồi chị ơi!
ThíchThích
Pháp Hoan dịch xong nhớ in sách nhé.
ThíchĐã thích bởi 1 người