Những giai thoại về cuộc đời của thiền sư Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚). Giai thoại (02) Vào một chiều mùa thu, thiền

Những giai thoại về cuộc đời của thiền sư Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚). Giai thoại (02) Vào một chiều mùa thu, thiền
Những giai thoại về cuộc đời của thiền sư Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚). Giai thoại (01) Một lãnh chúa samurai địa phương
Kanshi (261) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Am lá chênh vênh cạnh đỉnh đồi, Nào ai thấu được cõi lòng tôi. Lối
Kanshi (260) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Một Tối Mùa Hạ Trăng vừa lặn xuống cuối trời tây, Khóm trúc lao xao
2 bài Waka (296-497) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Khi ý nghĩ lê thê khiến trái tim trĩu nặng tôi rời bỏ
Kanshi (259) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thiền Thoại Trong Mơ Một mình vào phố để xin ăn, Trên đường bắt gặp
Kanshi (258) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thầy Tiên Quế, bậc Đạo sư đích thực! Trong âm thầm, thầy lo việc chư
Kanshi (257) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Pháp Phật lưu truyền tám vạn tư, Chân lý muôn đời chẳng dối hư. Như
Kanshi (256) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thiền Thoại Trong Mơ Qua mấy canh giờ người với ta, Chẳng một lời nào
Kanshi (255) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Mơ Thấy Sachi, Đồ Đệ Quá Cố Của Tôi Lâu rồi mới gặp lại cố
Kanshi (254) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Chiếc gậy này của tôi, Là bằng hữu một thời. Lớp vỏ ngoài tróc hết,
Kanshi (250) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Một ngày nào đó bản thân tôi, Thành chiếc sọ khô dưới ngọn đồi. Ngủ
Kanshi (248) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Bước xuống thung sâu buổi rạng ngày, Giá sương phủ kín cả rừng cây. Loay
Kanshi (247) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thân thể tôi héo gầy, Trong thiền thất đổ nát. Đầu mùa đông năm nay,
Kanshi (245) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Đêm đông lạnh lẽo chỉ mình tôi, Hoa tuyết lung linh sáng giữa trời. Khi
Kanshi (244) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ở trên những cành cây, Hoa tươi vẫn nở đầy. Làm sao đem dụm củi,
Waka (477) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Tảo vùng Nozomi hái lên từ bờ biển gần xứ Kotoshi! ước một lần tôi
Hán Thi (236) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Nếu người nghe được tiếng ve ngân,Trên tán cây cao cạnh đỉnh ghềnh.Nhìn thấy
Waka (437) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Trong tác phẩm Sương Trên Cành Hoa Sen (Hachisu no Tsuyu) – Hồi ký và
Waka (436) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Trên cánh đồng phì nhiêu trong một miền núi tối vọng về tiếng ếch kêu
Waka (434) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Nhìn lũ trẻ vui ca bên trong ngôi làng nhỏ tôi không hề nhận ra
Waka (432) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Chốn núi rừng xa xôi nếu dựng lên am cỏ hẳn những đoá hoa tươi
Waka (430) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Khi gió mưa vừa ngừng tôi cùng lũ trẻ bước dọc theo con đường rừng
Waka (239) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Khi mạ vừa cấy xong tôi ngồi trong thiền thất nghĩ về các lão nông
Kanshi (233) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Một ngày khất thực vội qua mau, Trở lại am tranh nắng nhuộm màu, Lún
Kanshi (232) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ngày đông buồn lắm thay, Sáng nắng lại chiều mây. Tần ngần chưa thể quyết,
Bài này dịch chưa đến 30 giây Waka (428) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Mùa xuân nhẹ nhàng trôi mận ra hoa
Waka (425) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Trong khi hái rau lê tôi nghe tiếng chim trĩ thổn thức giữa đồng quê
Kanshi (231) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Sau khi khất thực ở làng xa, Vượt núi xanh kia để lại nhà. Nắng
Kanshi (229) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ngôi chùa cổ mùa đông, Qua đêm ở trong phòng. Một mình tôi nằm giữa,
Kanshi (228) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Đêm thu đằng đẵng có ai hay, Cái lạnh xuyên qua lớp áo dày. Sinh
Kanshi (227) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Một mình nằm bệnh ở nơi đây, Chẳng bóng người thăm tịnh thất này. Bình
Kanshi (226) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Dân làng giã gạo ở đâu đây, Âm thanh vang vọng đến nơi này. Tí
Kanshi (225) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Mưa bụi nhẹ nhàng rơi, Sương phủ kín bầu trời. Hơi nước trên rừng hoá,
Nỗi cô đơn là những gì tôi có trên thế gian này! Kanshi (224) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Dưới chân núi
5 bài Waka (417-421) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚). Nếu tiếng vọng thung xa không làm người sợ hãi vậy sao chẳng
Kanshi (202) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ở gần chùa Quán Âm, Dựng tạm mái thảo am. Làm bạn với thơ viết,
7 bài Waka (406-412) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Này đỗ quyên kia ơi cớ chi lại than khóc trong khu vườn
Kanshi (188) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Dưới mái thảo am buổi cuối ngày, Một mình gảy chiếc đàn không dây. Giai
Cho chị tôi Tống Mai 5 bài Waka (401-405) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚). Chiều nay ngồi trước sân uống dăm ba