Xuân Sớm – Pháp Hoan

Xuân sớm
 
dưới mái vòm gãy đổ
tôi thầm thì một bí ngữ
trưa tháng Tư trong sạch
gió thổi, tôi đánh hơi
ngựa hý đằng xa và tôi thầm tự hỏi:
đâu đây có nhà dân?
trong tim tôi có máu độc, trong óc tôi có thù ghét
những tôi không vấy bẩn mùa xuân
tôi đi và tôi đi
hết ngọn đồi này đến cánh rừng nọ
tôi bắt gặp những con mắt thức giấc trên những cánh bướm
tôi bắt gặp cặp tình nhân trao nhau nụ hôn dưới tháp chuông giáo đường
tôi nghĩ: ai mà chẳng thể yêu và được yêu
tôi gặp một gã lang thang không nhà của
tôi nghĩ: ai rồi chẳng có một chốn để trở về
tôi đi qua thung lũng, cánh đồng, lều trại
tôi lang thang dưới trăng mùa lễ hội
tôi là con thú cô đơn bị đánh đuổi
và chỉ chốn rừng sâu là nơi tôi mãi thuộc về

2 bình luận

Trả lời