Kanshi (261) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Am lá chênh vênh cạnh đỉnh đồi, Nào ai thấu được cõi lòng tôi. Lối

Kanshi (261) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Am lá chênh vênh cạnh đỉnh đồi, Nào ai thấu được cõi lòng tôi. Lối
Kanshi (260) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Một Tối Mùa Hạ Trăng vừa lặn xuống cuối trời tây, Khóm trúc lao xao
Kanshi (259) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thiền Thoại Trong Mơ Một mình vào phố để xin ăn, Trên đường bắt gặp
Kanshi (258) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thầy Tiên Quế, bậc Đạo sư đích thực! Trong âm thầm, thầy lo việc chư
Kanshi (257) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Pháp Phật lưu truyền tám vạn tư, Chân lý muôn đời chẳng dối hư. Như
Kanshi (256) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thiền Thoại Trong Mơ Qua mấy canh giờ người với ta, Chẳng một lời nào
Kanshi (255) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Mơ Thấy Sachi, Đồ Đệ Quá Cố Của Tôi Lâu rồi mới gặp lại cố
Kanshi (254) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Chiếc gậy này của tôi, Là bằng hữu một thời. Lớp vỏ ngoài tróc hết,
Kanshi (252) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Đến Ca Nhân Mù Mori Đẹp nhất giữa nghìn gái hồng nhan, Chân phương đâu
Kanshi (251) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Thiền Bản (Gậy Thiền) Ái tình sâu sắc của trần gian, Có thể khiến anh
Kanshi (250) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Một ngày nào đó bản thân tôi, Thành chiếc sọ khô dưới ngọn đồi. Ngủ
Kanshi (248) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Bước xuống thung sâu buổi rạng ngày, Giá sương phủ kín cả rừng cây. Loay
Kanshi (247) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Am lá ba gian này của ta, Đẹp hơn Phật điện ở Nara. Cuồng Vân
Kanshi (247) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Thân thể tôi héo gầy, Trong thiền thất đổ nát. Đầu mùa đông năm nay,
Kanshi (245) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Đêm đông lạnh lẽo chỉ mình tôi, Hoa tuyết lung linh sáng giữa trời. Khi
Kanshi (244) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ở trên những cành cây, Hoa tươi vẫn nở đầy. Làm sao đem dụm củi,
Hán Thi (236) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Nếu người nghe được tiếng ve ngân,Trên tán cây cao cạnh đỉnh ghềnh.Nhìn thấy
Kanshi (231) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Sau khi khất thực ở làng xa, Vượt núi xanh kia để lại nhà. Nắng
Nỗi cô đơn là những gì tôi có trên thế gian này! Kanshi (224) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Dưới chân núi
Kanshi (202) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ở gần chùa Quán Âm, Dựng tạm mái thảo am. Làm bạn với thơ viết,
Kanshi (188) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Dưới mái thảo am buổi cuối ngày, Một mình gảy chiếc đàn không dây. Giai
Kanshi (171) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) ”Viết Trong Thảo Am Giữa Một Chiều Tuyết Xuống” Hơn bảy mươi năm giữa cuộc
Kanshi (169) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Trong căn phòng ngủ của riêng người, Tình thơ lai láng mãi không thôi. Cùng
Kanshi (166) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Âm Môn Người Ta Yêu Là Một Đoá Thuỷ Tiên Thơm Lừng Bao niềm mê
Kanshi (164) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Đến Con Gái Của Ta Dẫu cho lẫn giữa nghìn sắc hoa, Con vẫn quý
Kanshi (160) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Lũ trẻ trong làng lại đến đây, Vui vẻ cùng nhau mở trận bày. Hái
Kanshi (157) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Nhìn xem thế gian này, Nào khác gì mây bay. Năm mươi năm lữ thứ,
Kanshi (155) – Ryokan Taigu(Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Chập chờn giấc mộng tối hôm nay,Tuổi già sức yếu chẳng người hay.Ngủ được đôi giờ
Tuý Ca Mọc qua đôi tai ta, Mái tóc trắng xuề xoà. Mảnh tăng bào rách nát, Như mây trời phương xa. Chân bước đi
Kanshi (145) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Những ngày còn lại sắp đi qua, Giá sương đổ xuống giữa sơn hà. Không
Kanshi (143) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Xuân nào nán lại ở nơi đây, Ngoài hiên cửa đóng với then cài. Vầng
Kanshi (139) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Lặng lẽ một mình giữa thế nhân, Gửi lòng tín thác đến trời xanh. Một
Kanshi (138) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Xuân về tiếng mõ nhịp nhàng vang,Cùng tiếng chuông ngân giữa xóm làng.Trong vườn dương
Kanshi (134) – Ikkyu Sojun(一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Đàn bà nào khác đoá hoa tươi, Vừa khoe sắc thắm đã tàn phai. Má
Kanshi (132) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Mỗi tối Mori Mù ghé chơi, Mang theo khúc hát của riêng người. Như
Kanshi (129) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Thảo am nằm giữa cánh rừng xa, Bên kia sông lớn nước hiền hoà.
Kanshi (127) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trong miền núi tối chỉ mình tôi, Muôn sự nhân gian đã hết rồi.
Kanshi (126) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trên vai quảy bó củi khô Lối qua đồi núi nhấp nhô gập ghềnh
Kanshi (125) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Cửa sài đã mở mấy hôm nay, Vườn vắng chẳng còn khách vãng lai.
Kanshi (124) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trước cửa sổ phòng ta, Vươn cao khỏi mái nhà, Phất phơ tàu lá