Hán Thi (245)
Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙)
Bùn vàng đóng kín cả đường đi,
Bên dậu lưa thưa đám cẩm quỳ.
Bếp đất củi tùng vương lửa đỏ,
Am tre cửa giấy nhuốm tà huy.
Ngày ngày tĩnh lặng không phiền bởi,
Chốn chốn an nhiên chẳng bận vì.
Thử hỏi có ai như lão nạp,
Suốt đời vô sự lẫn vô vi.
屈曲黃泥路,
團圝紫槿籬.
紙窓開竹屋,
瓦竈爇松枝.
平澹忘懷處,
蕭然絕照時.
何人能似我,
無事亦無為.
Khuất khúc hoàng nê lộ,
Đoàn loan tử cẩn li.
Chỉ song khai trúc ốc,
Ngoá táo nhiệt tùng chi.
Bình đạm vong hoài xứ,
Tiêu nhiên tuyệt chiếu thì.
Hà nhân năng tự ngã,
Vô sự diệc vô vi.
_____________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ, thiền sư người Trung Hoa đời nhà Nguyên Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙; 1272-1352).