Hán Thi (270) – Chiều Thu Ở Núi
Vương Duy (王維; Wang Wei)
Sau trận mưa chiều núi vắng không,
Âm thầm thu đến khí trời trong.
Giữa tùng lấp ló vầng trăng sáng,
Trên đá rạt rào dải nước nông.
Gái giặt trêu đùa vang trúc biếc,
Lão ngư hạ mái động sen hồng.
Cỏ xuân tàn tạ, hương xuân dứt,
Vương tử tần ngần mãi đứng trông.
山居秋暝
空山新雨後,
天氣晚來秋。
明月松間照,
清泉石上流。
竹喧歸浣女,
蓮動下漁舟。
隨意春芳歇,
王孫自可留。
Sơn cư thu minh
Không sơn tân vũ hậu,
Thiên khí vãn lai thu.
Minh nguyệt tùng gian chiếu,
Thanh tuyền thạch thượng lưu.
Trúc huyên quy hoán nữ,
Liên động há ngư chu.
Tuỳ ý xuân phương yết,
Vương tôn tự khả lưu.
Autumn Dusk in the Mountains
The mountains are hollow after the refreshing rain,
The autumn weather arrives in a late fashion.
Through the pine trees, the bright moon shines,
Over the stones, the clear spring flows.
Amidst the bamboo, women return from their laundering,
Lotuses stir from the lowering of fishing boats.
Springtime lingers at its own accord,
Nobles thus are given the option to stay.
_____________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời nhà Đường Vương Duy (王維; Wang Wei; 701 – 761).
* Đóng góp: https://phaphoan.ca/contact/
ThíchThích