Hán Thi (281) – Bạch Cư Dị (白居易)
Phú đắc: cỏ trên thảo nguyên xưa đưa tiễn
Trên thảo nguyên xưa cỏ mọc tràn,
Hết tươi rồi héo với thời gian.
Lửa đồng cháy đến thân không lụi,
Gió mát thổi về lá lại lan.
Ngào ngạt mùi hương xâm lối vắng,
Lung linh sắc biếc nối thành hoang.
Vương tôn đưa tiễn thêm lần nữa,
Tình cảm trong lòng mãi chứa chan.
賦得古原草送別
离离原上草,
一歲一枯榮。
野火燒不盡,
春風吹又生。
遠芳侵古道,
晴翠接荒城。
又送王孫去,
萋萋滿別情。
Phú đắc cổ nguyên thảo tống biệt
Ly ly nguyên thượng thảo,
Nhất tuế nhất khô vinh.
Dã hoả thiêu bất tận,
Xuân phong xuy hựu sinh.
Viễn phương xâm cổ đạo,
Tình thuý tiếp hoang thành.
Hựu tống vương tôn khứ,
Thê thê mãn biệt tình.
____________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời nhà Đường Bạch Cư Dị (白居易; Bai Juyi; 772 – 846).
* Artwork by unknown Chinese artist.
* Ủng hộ tác giả: https://phaphoan.ca/contact/