Tiếng Nói Của Một Thế Hệ
Shu Ting (舒婷; Thư Đình)
Tôi sẽ không bao giờ phàn nàn
Về những gì tôi đã đi qua.
Lãng phí tuổi trẻ,
Méo mó lương tâm,
Cùng những ký ức đau đớn khôn nguôi,
Từ những đêm dài mất ngủ.
Tôi đã ném đi toàn bộ những học thuyết,
Và đập nát tất cả mọi xiềng gông:
Riêng thứ còn lại ở trong tim
Là một vùng đất khô cằn rộng lớn…
Thế nhưng tôi đã đứng lên để chống
Cuối đường chân trời bao la
Không ai cả, dẫu bằng cách nào,
Có thể khiến tôi cúi đầu thêm lần nữa.
Nếu đó là tôi, kẻ nằm trong hầm mộ của một “người tử đạo”,
Và những dòng bi kí đã phủ kín rêu xanh;
Nếu đó là tôi, kẻ bị nhốt sau những song sắt lạnh tanh,
Tranh cãi đời tôi với gông cùm và bóng tối;
Nếu đó là tôi, ốm o và mệt mõi,
Cật lực lao động để hối cãi ăn năn;
Nếu đó là tôi, là bi kịch cá nhân tôi-
Thời có lẽ tôi đã từ lâu quên lãng,
Và những dòng nước mắt cùng niềm căm phẫn
Cũng đã nguôi ngoai.
Nhưng, vì ích lợi của những người con
Và lợi ích của những người cha;
Để chúng ta không còn run rẩy trước bao điều sỉ nhục câm lặng
Bên dưới những tượng đài chiến thắng;
Để chúng ta không còn né tránh
Dáng hình của những kẻ không nhà vào mỗi buổi sớm mai;
Để lũ trẻ ngây thơ một trăm năm nữa kể từ nay
Không phải đoán mò về ý nghĩa của lịch sử mà chúng ta để lại;
Cho vết dơ này của quê cha,
Cho nỗi đau này của đất tổ,
Cho sự trong sạch của bầu trời xa
Và cho lòng trung thực trên con đường của chúng ta
Tôi khẩn cầu sự thật!
*
Voice of a Generation
I’ll never complain
Of what I went through.
Wasted youth,
Distorted conscience,
Painful memories
From many a sleepless night.
I’ve overthrown one doctrine after another.
I’ve smashed one shackle after another;
What’s left in my heart
Is a vast expanse of wasteland…
But I’ve stood up,
On the vast horizon I stand,
No one, by whatever means,
Can push me down again.
If it were I who lay inside a “martyr’s” tomb,
Moss covering the inscriptions on my tombstone;
If it were I who was locked behind iron bars,
Arguing my case with fetters and chains;
If it were I, haggard and worn,
Toiling endlessly to redeem my sins;
If it were I, if it were only
My personal tragedy–
Perhaps I’d have already forgiven,
My tears and indignation
Can also calm down.
But, for the sake of the children’s fathers
For the sake of the fathers’ children;
So that we no longer tremble before the silent reproaches
Coming from under the monuments everywhere;
So that we no longer dodge
The sight of the homeless on the streets;
So that innocent children a hundred years from now
Won’t have to guess the meaning of the history we left behind;
For this blot on our motherland,
For this tortuous experience of our nation,
For the purity of the sky
And the honesty of our road
I demand truth!
_____________________
* Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh Voice of a Generation trong Xinge ji, pp. 273-74, Translation of the first stanza first published in Renditions, No. 16 (Autumn, 1981). Translations by Shiao-ling Yu. Nguyên tác của nữ nhà thơ người Trung Hoa thuộc trường phái Mông Lung, Shu Ting (舒婷; Thư Đình).
* Artwork: Bloodline – Big Family No. 3, (1995) by Zhang Xiaogang.
* Đọc thêm những tác phẩm khác của các nhà thơ Mông Lung ở đây: https://phaphoan.com/tag/phai-mong-lung-朦胧/
* Ủng hộ Pháp Hoan: https://phaphoan.com/contact/