Waka (78) Yoshino, sóng hoa xưa kia tôi nhìn thấy đã bao đời đi qua rừng sa la năm ấy trắng như bầy hạc
Waka (78) Yoshino, sóng hoa xưa kia tôi nhìn thấy đã bao đời đi qua rừng sa la năm ấy trắng như bầy hạc
Waka (74) Tại sao phải đắng cay về một người xa lạ mà ta chẳng hề hay khi bóng chiều đã ngã chỉ còn
Waka (71) Trên núi Suzuka xác sơn tặc nằm thối tiếng ồn ả kêu la của những con chim đói mổ từng mảng thịt
Waka (67) Dưới núi Oruga lá mùa thu lả tả rơi trong ngôi làng xa qua ngọn cây trụi lá tôi thấy bóng trăng
Waka (61) Nếu ở lại chốn này tùng ơi, ta sẽ phải từ giã mi một ngày khi lòng ta mệt mỏi và muốn
Waka (58) Có một lần trong mơ gió mùa xuân tôi thấy thổi qua cành đào tơ trái tim tôi từ đấy thổn thức
Waka (57) Thế gian bị bủa vây bởi bức màn tối ám nhưng còn đó đêm nay vầng trăng kia toả rạng khiến tôi
Waka (56) Bầu trời tâm tôi đây tan rồi màn bóng tối và vầng trăng tròn đầy đang chậm rãi đi tới gần sườn
Waka (53) Dưới những lớp lá dày một bông hoa vẫn nở trái tim tôi đoạ đày sống lên hy vọng nhỏ cho mối
Waka (52) Nơi này, chốn xa xăm giữa những vách núi lớn cô độc suốt cả năm không một ai tìm đến chỉ nỗi
Waka (51) Ôi vui sướng làm sao từ núi cao tuyết xuống xoá lối đi năm nào đúng lúc tôi chỉ muốn một mình
Waka (50) Cho dù kẻ vô tình không mảy may cảm nhận đến mọi thứ quanh mình hẳn thấy lòng cô quạnh trước gió
Waka (49) Cho dù kẻ chân tu không còn gì vướng bận hẳn thấy lòng ưu tư khi dẽ giun vỗ cánh trong đầm
Waka (47) Đắm trong nỗi u sầu tôi ngước nhìn trăng sáng và thầm hỏi: vì đâu ánh trăng theo năm tháng nhuốm một
Waka (46) Năm xưa tôi đã từng thấy cây tùng bé nhỏ mọc ở trong khu vườn bây giờ chỉ tiếng gió trên ngọn
Waka (33) Chẳng phải vì trăng đâu làm hồn tôi nhỏ máu chỉ là vầng trăng cao như mặt người yêu dấu khiến lệ
Waka (32) Tôi muốn được phân thân khi anh đào nở thắm trên những triền núi xuân để có thể nhìn ngắm tất cả
Waka (31) Yoshino hỡi ôi tôi phải theo lối mới để tìm hoa đào thôi bởi lối đi năm ngoái tôi đã quên mất
Waka (30) Xin cho tôi qua đời vào một đêm lặng gió trong tháng mùa xuân tươi khi hoa đào nở rộ và trăng
Waka (28) Mưa xuân nhẹ nhàng bay tấm màn mưa buông xuống từ mái lá tranh này nơi một người đang sống nhàn nhã,
Waka (27) Trên đỉnh núi đại bàng vầng trăng kia chói lọi người đàn ông ngước nhìn rồi lạc trong bóng tối của chính
Waka (26) Cư ngụ trong núi sâu tôi đợi chờ tiếng động từ ngọn cây trên đầu nhưng chỉ nghe tiếng vọng của nhân
Waka (25) Trên đỉnh Ka-mi-ji vầng trăng kia sáng tỏ; trăng mang lời nguyện chi mà dưới kia tất cả chiếu soi không ngại
Waka (24) Trên biển cả nhấp nhô trăm nghìn con sóng nhỏ theo nhau vỗ vào bờ là vầng trăng, tôi nhớ khi tôi
Waka (23) Ở tận trong núi sâu vầng trăng kia sáng tỏ nếu như không ngẩng đầu hẳn tôi đã bỏ lỡ những ký
Waka (22) Tại sao con tim tôi lại nhuốm màu thắm đỏ của những cánh hoa trời khi trần gian, tôi đã bỏ sau
Waka (21) Nếu trên thế gian này hoa kia không rụng cánh trăng không ẩn trong mây hẳn tôi không phải sống với nhớ
Waka (20) Ngôi làng trong núi sâu nơi mùa thu kết thúc anh học lại từ đầu khi gió mùa đông thổi ý nghĩa
Waka (19) Ở Shi-ra-ka-wa bên trong căn chòi gỗ ánh trăng nhẹ nhàng qua và rồi trăng bắt giữ trái tim của người ta.
Waka (18) Ngắm nhìn một hồi lâu tôi trở nên gần gũi với hoa ở trên đầu ngày kia hoa tàn lụi hẳn tôi
Waka (17) Yoshino bây giờ tuyết vẫn còn rơi nhẹ từ tán cây anh đào vậy năm nay hoa sẽ nở muộn hơn năm
Waka (11) Theo lối nhỏ chảy quanh trong lành con suối mát dưới bóng cành liễu xanh dừng lại trong chốc lát tôi đứng
Waka (5) Ở núi Yoshino kể từ ngày tôi thấy hoa trên cành lơ thơ trái tim tôi từ đấy lạc mất đến bây
Waka (4) ‘Khi ta nhìn vầng trăng…’ và cùng nhau thề ước; liệu đêm này, có chăng tay áo chàng đẫm ướt chốn dặm
Waka (3) Tất cả chung quanh tôi muôn hạt sương mờ ảo ý gì vậy sương ơi – mà đẫm trên tà áo là
Waka (2) Trên cánh đồng hoang vu Một thân cây cao lớn Đậu xuống chú chim cu Tiếng gọi bầy đau đớn Thống thiết
Gửi chị tôi, Tống Mai Chị tôi, Tống Mai từng gửi cho tôi bài waka (hoà ca) này của bậc thi sĩ, đạo