Huyền Thoại
(Jorge Luis Borges)
Cain và Abel gặp lại nhau sau cái chết của Abel. Cả hai đang du hành qua sa mạc, họ nhận ra nhau từ đằng xa, vì cả hai đều là những người đàn ông cao lớn. Hai anh em ngồi xuống trên nền đất, nhóm lửa, rồi dùng tối. Họ ngồi trong im lặng, như những người thấm mệt vẫn thường làm khi màn đêm bắt đầu buông xuống. Trên bầu trời, một vì sao lấp lánh, dẫu nó chưa hề được đặt tên. Trong ánh lửa, Cain nhìn thấy vết sẹo bởi hòn đá trên vầng trán của Abel, và ông đánh rơi miếng bánh sắp sửa cho vào miệng, rồi cầu xin em trai tha thứ.
“Có phải anh đã giết em, hay em đã giết anh?” Abel đáp. “Em không còn nhớ nữa; bây giờ chúng ta lại có nhau, như ngày trước.”
“Bây giờ anh biết rằng em đã thực sự tha thứ cho anh,” Cain nói, “bởi lãng quên là tha thứ. Phần anh, anh cũng sẽ cố gắng để quên.”
“Vâng”, Abel chậm rãi nói. “Chừng nào còn ân hận, chừng đó còn tội lỗi.”
____________________
* Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh của Andrew Hurley.
* Artwork: The First Mourning (in French Premier Deuil), 1888 by William-Adolphe Bouguereau.