8 bài HÁN THI
PHÁP HOAN | 法歡 chuyển ngữ
Nhìn Trăng Nhớ Người Xa
Trương Cửu Linh (張九齡; Zhang Jiuling)
Gương nga mới mọc ở ngoài khơi,
Cùng lúc soi chung cả góc trời.
Đêm vắng cách xa lòng oán hận,
Canh dài thương nhớ lệ đầy vơi.
Tắt đèn cũng bởi vầng trăng tỏ,
Khoác áo chỉ vì hạt móc rơi.
Đâu thể trao nhau làn ánh sáng,
Ngủ đi may đến được bên người.
*
Đề Tại Trạm Bắc Núi Dữu
Tống Chi Vấn (宋之問; Song Zhiwen)
Chim nhạn xuôi nam khoảng tháng mười,
Nghe rằng đến đó lại về thôi.
Sao ta bước mãi không ngừng nghỉ,
Chẳng biết bao lâu sẽ tái hồi.
Sông lặng nước triều vừa rút khỏi,
Rừng mờ khí chướng vẫn chưa vơi.
Sớm nay lên núi trông làng cũ,
Nhác thấy cây mai nở cuối trời.
*
Thăm Lại Nhà Cũ Của Viên Ngoại Tống Chi Vấn
Đỗ Phủ (杜甫; Du Fu)
Nhà Tống bên hồ chốn tịch liêu,
Dưới chân núi Thú dáng liêu xiêu.
Quanh co lối nhỏ qua vườn vắng,
Nghe tiếng thơ ngâm xướng giọng tiều?
Hỏi lão đâu rồi người nối dõi,
Lặng nhìn sông núi cảnh đìu hiu.
Lại thêm cổ thụ năm xưa đứng,
Trong gió than van suốt buổi chiều.
*
Nhàn Cư Ở Võng Xuyên
Vương Duy (王維; Wang Wei)
Bạch Xã một khi đã lại nhà,
Thanh Môn chốn ấy chẳng còn qua.
Tựa lưng lên gốc bên hiên tối,
Dõi mắt xuống làng cuối ruộng xa.
Nước thẫm lưa thưa cành lúa biếc,
Non cao lác đác cánh chim ngà.
Ư Lăng có kẻ ưa thanh vắng.
Mỗi sớm quay gàu để tưới hoa.
*
Hán Thi (339)
Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙; Shiwu)
Vào chốn non sâu lắng não phiền,
Tâm bình muôn sự thảy tuỳ duyên.
Trước sân thu đến tàng cây héo,
Ngoài ngõ mưa sang tiếng thác rền.
Hái lá chưng trà mời khách lạ,
Mua bồn trồng cúc tặng chùa bên,
Công hầu khanh tướng tuy giàu có,
Cũng chẳng so chi với cảnh thiền.
*
Đề Ở Thiền Viện Chùa Phá Sơn
Tô Đông Pha (蘇東坡; Su Tung-Po)
Sớm mai thăm viếng chốn thiền tông,
Rừng rậm cây cao ửng sắc hồng.
Khúc khuỷu đường vô miền tĩnh lặng,
Sum suê hoa nở xứ huyền không.
Nắng soi núi biếc chim ưa thích,
Ảnh chiếu đầm xanh dạ lắng trong.
Muôn vạn âm thanh đều vắng bặt,
Chỉ nghe văng vẳng tiếng chuông đồng.
*
Chiều Thu
(Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚; Ryokan Taigu)
Bên rừng xao xác khí thu lan,
Trước ngõ sau sân gió lạnh tràn.
Khói toả thôn nghèo trong núi thẳm,
Người về cầu đá giữa đồng hoang.
Quạ già cây lớn thôi tìm tổ,
Én mỏi trời xa hết gọi đàn.
Duy chỉ tăng nhân choàng áo thẫm,
Lặng nhìn sông vắng bóng chiều loang.
*
Tìm Nơi Ở Ẩn Của Ung Tôn Sư
Lý Bạch (李白; Li Bai)
Trời cao thăm thẳm núi lô nhô,
Năm tháng rong chơi chốn hoạ đồ.
Xắn áo vén mây đường cũ hiện,
Nghiêng đầu tựa đá suối xa xô.
Dưới tàng hoa ấm trâu xanh nghỉ,
Trên tán thông già hạc trắng mơ.
Chuyện vãn sông dài chiều ngã bóng,
Mình ta về giữa khói sương mờ.