12 bài haiku (15-26) – PHÁP HOAN | 法歡

12 bài haiku (15-26) – PHÁP HOAN | 法歡
===========

Thầy của tôi qua đời vào mùa đông:

Thầy đã đi rồi
canh ba trăng lặn
phía sau ngọn đồi.

Làm sao trở về
chùa xưa mưa đã
giăng khắp bốn bề.

Mười năm gặp thầy
một vầng trăng tỏ
soi ao nước đầy.

Thầy đã lên đường
gió đông thổi buốt
hai bờ đại dương.

Sư huynh gửi tôi một ít tro của thầy từ bên kia đại dương, trong lễ tiểu tường:

Ôi, cố nhân ôi!
một màn tro tuyết
giữa trời nhẹ rơi.

Ôm Thầy trong tay
đến khi tuyết trắng
trên thân phủ đầy.

Rải nắm tro tàn
vào nơi năm ngoái
thuỷ tiên nở vàng.

Tro rãi xong rồi
một mình tôi đứng
lặng thinh giữa trời.

Làm trong lễ đại tường của thầy:

Than khóc nữa làm chi
nơi tàn tro rãi xuống
cỏ đã lên xanh rì.

Mây cuối mùa trôi nhanh
dưới hàng cây tôi thấy
bóng thầy tôi thiền hành.

Viết xuống bài haiku
tiếng thầy tôi quở trách
còn vang trong sương mù.

Ngồi đây nhớ về thầy
buổi chiều mùa thu đã
qua lúc nào không hay!

Trả lời