Bất Khuất – William Ernest Henley

Bất Khuất

Khỏi đêm dài phủ kín cuộc đời tôi,
Như hố sâu rặc một màu đen tối,
Xin cảm ơn bất kể vị chúa trời
Đã cho tôi một linh hồn bất thối.

Trước nắm đấm của quá khứ gian nan
Tôi vẫn không nhíu mày hay than khóc.
Dưới chiếc dùi của hoàn cảnh khó khăn
Dẫu máu vương nhưng đầu không cúi gục.

Vượt ra ngoài phẫn nộ và hờn căm
Là chiếc bóng kinh hoàng của cái chết,
Nhưng những lời đe doạ của tháng năm
Không hề khiến bản thân tôi sợ sệt.

Dẫu cánh cổng chật hẹp lắm tai ương,
Dẫu hình phạt chép đầy trang sách thánh
Tôi chính là thuyền trưởng của tâm hồn.
Tôi chính là chủ nhân của số phận.

Invictus

Out of the night that covers me,
Black as the pit from pole to pole,
I thank whatever gods may be
For my unconquerable soul.

In the fell clutch of circumstance
I have not winced nor cried aloud.
Under the bludgeonings of chance
My head is bloody, but unbowed.

Beyond this place of wrath and tears
Looms but the Horror of the shade,
And yet the menace of the years
Finds and shall find me unafraid.

It matters not how strait the gate,
How charged with punishments the scroll,
I am the master of my fate,
I am the captain of my soul.

———————–
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Anh Invictus của nhà thơ người Anh thời Victoria William Ernest Henley.

1 comments

Trả lời