Waka (24) Trên biển cả nhấp nhô trăm nghìn con sóng nhỏ theo nhau vỗ vào bờ là vầng trăng, tôi nhớ khi tôi
Waka (24) Trên biển cả nhấp nhô trăm nghìn con sóng nhỏ theo nhau vỗ vào bờ là vầng trăng, tôi nhớ khi tôi
Waka (23) Ở tận trong núi sâu vầng trăng kia sáng tỏ nếu như không ngẩng đầu hẳn tôi đã bỏ lỡ những ký
Waka (22) Tại sao con tim tôi lại nhuốm màu thắm đỏ của những cánh hoa trời khi trần gian, tôi đã bỏ sau
Waka (21) Nếu trên thế gian này hoa kia không rụng cánh trăng không ẩn trong mây hẳn tôi không phải sống với nhớ
Waka (20) Ngôi làng trong núi sâu nơi mùa thu kết thúc anh học lại từ đầu khi gió mùa đông thổi ý nghĩa
Waka (19) Ở Shi-ra-ka-wa bên trong căn chòi gỗ ánh trăng nhẹ nhàng qua và rồi trăng bắt giữ trái tim của người ta.
Waka (18) Ngắm nhìn một hồi lâu tôi trở nên gần gũi với hoa ở trên đầu ngày kia hoa tàn lụi hẳn tôi
Waka (17) Yoshino bây giờ tuyết vẫn còn rơi nhẹ từ tán cây anh đào vậy năm nay hoa sẽ nở muộn hơn năm
Waka (11) Theo lối nhỏ chảy quanh trong lành con suối mát dưới bóng cành liễu xanh dừng lại trong chốc lát tôi đứng
Waka (10) Nhìn về chốn xa xôi: phải chăng là tất cả? Kazuragi ôi, đỉnh Takama đã phủ bởi mây trắng rồi.
Waka (5) Ở núi Yoshino kể từ ngày tôi thấy hoa trên cành lơ thơ trái tim tôi từ đấy lạc mất đến bây
Waka (4) ‘Khi ta nhìn vầng trăng…’ và cùng nhau thề ước; liệu đêm này, có chăng tay áo chàng đẫm ướt chốn dặm
Waka (3) Tất cả chung quanh tôi muôn hạt sương mờ ảo ý gì vậy sương ơi – mà đẫm trên tà áo là
Waka (2) Trên cánh đồng hoang vu Một thân cây cao lớn Đậu xuống chú chim cu Tiếng gọi bầy đau đớn Thống thiết
Gửi chị tôi, Tống Mai Chị tôi, Tống Mai từng gửi cho tôi bài waka (hoà ca) này của bậc thi sĩ, đạo