Waka (413) Sarumaru no Dayū (猿 丸 大夫; Viên Hoàn Đại Phu) Mùa thu buồn vô cùng khi tôi nghe tiếng gọi của chú nai
Waka (413) Sarumaru no Dayū (猿 丸 大夫; Viên Hoàn Đại Phu) Mùa thu buồn vô cùng khi tôi nghe tiếng gọi của chú nai
Kanshi (202) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ở gần chùa Quán Âm, Dựng tạm mái thảo am. Làm bạn với thơ viết,
7 bài Waka (406-412) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Này đỗ quyên kia ơi cớ chi lại than khóc trong khu vườn
Kanshi (188) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Dưới mái thảo am buổi cuối ngày, Một mình gảy chiếc đàn không dây. Giai
5 bài Haiku (2065-2069) Kobayashi Issa ( 小林一茶, Tiểu Lâm Nhất Trà) Bướm ơi hãy tung bay! ta nghe bụi trần thế phủ lên thân
Kanshi (184) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Anh hãy nhìn xem cõi Ta bà, Già nua cằn cỗi khác gì ta. Trời
Tọa Thiền Hòa Tán (座禅和讃 Zazen Wansan) Đoạn (08) Nếu như anh có thể hiểu ra, Tướng và Vô Tướng sẽ xoá nhoà. Đến Đi
Cho chị tôi Tống Mai 5 bài Waka (401-405) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚). Chiều nay ngồi trước sân uống dăm ba
5 bài Haiku (2034-2038) Soen Nakagawa (中川 宋淵; Trung Xuyên Tống Uyên) Nắng chiều còn vương đám lá phong lượn vào trong thiền đường. Trùng
Kanshi (171) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) ”Viết Trong Thảo Am Giữa Một Chiều Tuyết Xuống” Hơn bảy mươi năm giữa cuộc
Kanshi (169) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Trong căn phòng ngủ của riêng người, Tình thơ lai láng mãi không thôi. Cùng
Kanshi (166) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Âm Môn Người Ta Yêu Là Một Đoá Thuỷ Tiên Thơm Lừng Bao niềm mê
Kanshi (164) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Đến Con Gái Của Ta Dẫu cho lẫn giữa nghìn sắc hoa, Con vẫn quý
Kanshi (160) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Lũ trẻ trong làng lại đến đây, Vui vẻ cùng nhau mở trận bày. Hái
Kanshi (157) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Nhìn xem thế gian này, Nào khác gì mây bay. Năm mươi năm lữ thứ,
Kanshi (155) – Ryokan Taigu(Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Chập chờn giấc mộng tối hôm nay,Tuổi già sức yếu chẳng người hay.Ngủ được đôi giờ
Tuý Ca Mọc qua đôi tai ta, Mái tóc trắng xuề xoà. Mảnh tăng bào rách nát, Như mây trời phương xa. Chân bước đi
4 bài Waka (397-400) của Hakushū Kitahara (北原 白秋; Bắc Nguyên Bạch Thu) Lượn vòng mãi không thôi trong ánh trăng rực rỡ chiếu sáng
Waka (396) – Fujiwara No Teika (藤原定家, Đằng Nguyên Định Gia) Chỉ quá khứ mà thôi bây giờ không còn thấy người tìm đến thăm
2 bài Waka (394-395) – Izumi Shikibu (和泉式部; Hòa Tuyền Thức Bộ) Nỗi đau này hỡi ôi đã trở nên quen thuộc kể từ khi
Kanshi (145) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Những ngày còn lại sắp đi qua, Giá sương đổ xuống giữa sơn hà. Không
74 bài Waka của thiền sư Nhật Bản Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚; 1758–1831). Pháp Hoan (法 歡) chuyển ngữ. ________________ Thế gian
4 bài Waka (390-393) của Ki no Tomonori (紀 友則; Kỷ Hữu Tắc) Đồi núi Otowa sáng nay vừa ra khỏi, ở trên cành cây
9 bài Haiku (2025-2033) của Kyoshi Takahama (高浜 虚子; Cao Bang Hư Tử) Đốt đống lá vàng ngày thu giờ đã trở nên rõ ràng.
Kanshi (143) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Xuân nào nán lại ở nơi đây, Ngoài hiên cửa đóng với then cài. Vầng
Kanshi (142) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Ngồi trong am cỏ giữa rừng cây, Lắng nghe mưa tuyết phủ đêm dày. Vượn
4 bài Waka (386-389) – Ki no Tsurayuki (紀貫之; Kỷ Quán Chi) Niềm say đắm ngất ngây chẳng một ai nhận thấy, làm sao hối
Kanshi (139) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Lặng lẽ một mình giữa thế nhân, Gửi lòng tín thác đến trời xanh. Một
Kanshi (138) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Xuân về tiếng mõ nhịp nhàng vang,Cùng tiếng chuông ngân giữa xóm làng.Trong vườn dương
15 bài Haiku (2010-2024) của Kobayashi Issa (小林一茶, Tiểu Lâm Nhất Trà). Giữa nghìn bông hoamùi hương khói thuốcnhẹ nhàng thoảng qua. Người quét mái
Kanshi (134) – Ikkyu Sojun(一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Đàn bà nào khác đoá hoa tươi, Vừa khoe sắc thắm đã tàn phai. Má
Kanshi (132) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Mỗi tối Mori Mù ghé chơi, Mang theo khúc hát của riêng người. Như
Waka (385) Saigyō Hōshi (西行法師; Tây Hành Pháp Sư) Trên cánh đồng mướt xanh Kẻ lữ hành kia đã Khuất trong vạt cỏ tranh
Kanshi (129) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Thảo am nằm giữa cánh rừng xa, Bên kia sông lớn nước hiền hoà.
Kanshi (127) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trong miền núi tối chỉ mình tôi, Muôn sự nhân gian đã hết rồi.
Kanshi (126) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trên vai quảy bó củi khô Lối qua đồi núi nhấp nhô gập ghềnh
Kanshi (125) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Cửa sài đã mở mấy hôm nay, Vườn vắng chẳng còn khách vãng lai.
Kanshi (124) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trước cửa sổ phòng ta, Vươn cao khỏi mái nhà, Phất phơ tàu lá
Kanshi (122) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Một mình thao thức nỗi riêng tây, Đèn khuya soi tỏ thảo am này.
Kanshi (121) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Đêm thu lòng dạ cứ nôn nao, Đây mối tình riêng những dạt dào.