Đôi Bờ Của Thực Tại
I
Khi ác quỷ lôi ngươi về quá khứ
Cho ngươi say những khổ thú ngày qua
Nó biếu ngươi đẹp như một món quà
Ngươi nhận lấy rồi chìm vào quên lãng
Trong lâu đài xây bằng năm và tháng
Căn phòng xưa đã soạn sửa khang trang
Chiếc bàn dài làm từ xác thời gian
Với hàng nến đang trong cơn hấp hối
Bản tuyệt vọng trong không gian vừa nổi
Nghe thê lương với âm điệu đau thương
Bạn của ngươi là những kỷ niệm buồn
Bận áo trắng lặng thầm chờ ngươi đến
Thịt sầu muộn ngươi đưa lên và nếm
Rượu suy tư ngươi thử uống và say
Trong mông lung không còn nhớ đêm ngày
Ngươi nhìn thấy họ chào ngươi lần cuối
Rồi mọi thứ biến đi cùng bóng tối
Khi bình minh vỗ nhịp cánh đầu tiên
Gửi lại ngươi giọt lệ đắng ưu phiền
Cơn sợ hãi khép mắt vào dĩ vãng.
II
Cửa thiên đàng tỏa muôn ngàn ánh sáng
Khi thiên thần dìu ngươi đến tương lai
Cho ngươi xem vườn ảo tưởng ngày mai
Bày ra đủ những gì ngươi hằng muốn
Nắm tay ngươi cùng dạo chơi khắp chốn
Giữa mây thơm hòa nắng ngọt tuôn rơi
Đôi chân trần giẫm trên đám cỏ tươi
Hoa khoái lạc bốc lên mùi tê dại
Dây cám dỗ giữ chân ngươi ở lại
Làm hồn ngươi mê đắm đến ngu ngơ
Uống danh lợi chảy trong suối mộng mơ
Hái thành công chín trên cành suy diễn
Ngươi cứ ngỡ đây sự thật miên viễn
Trước huy hoàng thứ hạnh phúc thơ ngây
Ôm khát vọng ngươi đã cố dựng xây
Quên chuyện cũ vui tháng ngày lảng tránh
Nhưng tất cả vỡ tan thành từng mảnh
Khi hoàng hôn chạm nhẹ đến bờ vai
Trái tim tươi mang một vết thương dài
Ngươi lê bước trở về trong chiều vắng.
_________
Bát Nhã, 2009, Những ghi chú rời rạc.
Artwork: The Garden of Eden, painted originally by Jan Brueghel the Elder.
“Nhưng tất cả vỡ tan thành từng mảnh
Khi hoàng hôn chạm nhẹ đến bờ vai
Trái tim tươi mang một vết thương dài
Ngươi lê bước trở về trong chiều vắng”
Hay quá Pháp Hoan !
“Ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
Nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu”
(Hoài Khanh)
ThíchĐã thích bởi 3 người
Chị Tống Mai có biết đây là bài thơ đầu tiên của Pháp Hoan đấy ạ. Em viết sau sự kiện Bát Nhã lúc đang ở Thái Lan đúng 10 năm về trước.
ThíchĐã thích bởi 2 người
Lúc đó Pháp Hoan chỉ mới 17 tuổi sau khi Pháp nạn xảy ra. Những câu thơ rất mature làm chị nghĩ đến thầy NH khi ông đang còn là một sa di nhỏ mà đã viết được những cao siêu.
ThíchĐã thích bởi 1 người