Hán thi (311) Lý Bạch (李白; Li Bai) Xa Ngắm Thác Núi Lư Nắng chiếu Hương Lô khói tía xây, Xa trông dòng thác tựa
Hán thi (311) Lý Bạch (李白; Li Bai) Xa Ngắm Thác Núi Lư Nắng chiếu Hương Lô khói tía xây, Xa trông dòng thác tựa
Phan Bội Châu vốn tên là Phan Văn San (潘文珊). Vì chữ “San” trùng với tên húy của vua Duy Tân (Vĩnh San) nên phải
Hán Thi (310) – Đỗ Phủ (杜甫; Du Fu) Đêm Trăng Nhớ Đệ Trống đồn ngăn cản lối người sang, Biên ải thu qua nhạn
Hán Thi (309) Đỗ Phủ (杜甫; Du Fu) Trông Cảnh Mùa Xuân Sông núi vẫn còn dẫu nước tan, Thành xuân cây cỏ mọc lan
Hán Thi (308) – Thịnh Đường Đỗ Phủ (杜甫; Du Fu) Nỗi Niềm Đêm Đất Khách Bờ cỏ mượt mà gió phả hơi,Cột buồm cao
Hán Thi (307) – Thịnh Đường Đỗ Phủ (杜甫; Du Fu) Lên Cao Gió lộng, trời cao, vượn nỉ non,Bến trong, cát trắng, cánh chim
Hán Thi (306) Đỗ Mục (杜牧; Du Mu) Thanh Minh Thanh minh lất phất mưa rơi, Khách đi mỗi bước như khơi đoạn trường, Hỏi
Hán Thi (305) Vương Bột (王勃; Wang Bo) Tư Quy Tràng Giang sầu lắng đọng, Muôn dặm nhớ mong hoài. Huống lại gió chiều lộng,
Hán Thi (304) Vương Duy (王維; Wang Wei) Quán Trong Rừng Trúc Ngồi trong rừng trúc mai, Đàn xong lại thở dài. Chốn thẳm không
Hán thi (303) – Lý Bạch (李白; Li Bai) Thu Phố Ca Kỳ 15 Tóc trắng ba nghìn trượng, Sầu nên mới mọc dài. Chẳng
Hán thi (302) – Lý Bạch (李白; Li Bai) Đêm Thu Nhớ Nhà Gió thu qua biển lạnh, Mang theo nỗi nhớ nhà. Núi chạy
Hán Thi (301) – Thu Hứng Kỳ IĐỗ Phủ (杜甫; Du Fu) Xao xác rừng phong sương trắng pha,Vu sơn Vu giáp khí thu nhoà.
Hán Thi (300) – Đom Đóm Đỗ Phủ (杜甫; Du Fu) Sinh ra từ đám cỏ hanh hao, Đâu dám so chi với nắng đào.
Hán Thi (299) – Tức Sự Ở Núi Vương Duy (王維; Wang Wei) Cửa sài khép kín nắng chiều pha, Trời đất mênh mang bóng
Hán Thi (298) – Vương Duy (王維) Tản mạn cùng Hoàng Phủ Nhạc ở Vân Khê kỳ 1 – Chim hót trong khe Người nhàn
Hán Thi (297) – Giang Tuyết Liễu Tông Nguyên (柳宗元: Liu Zongyuan) Nghìn non chim bay biệt, Vạn nẻo không dấu vết. Thuyền đơn lão
Hán Thi (296) – Đỗ Phủ (杜甫; Do Fu) Nện Áo Dẫu biết chàng đi chẳng hẹn ngày, Thu sang phiến đá vẫn liền tay.
20 bài Đường thi của Vi Ứng Vật (韋應物) Pháp Hoan (法歡) dịch từ nguyên tác tiếng Hoa Qua Đêm Ở Huyện Hu Di Hạ
Hán Thi (295) – Vương Duy (王維) Nhà Riêng Ở Núi Chung Nam Tuổi trẻ đạo mầu thú lắm thay, Tóc phai về với núi
Hán Thi (294) – Đỗ Phủ (杜甫; Do Fu) Nhìn đom đóm Vu Giáp thu về đom đóm bay, Qua rèm thưa đậu xuống thân
Cho ConMang Ke (芒克; Mang Khắc) Cha thấy con lớn lên thật đáng yêu, đầy bùn đấtvà con chìa tay ra như chìa cánh hoa
Hán Thi (292) – Vương Duy (王維) Trại hươu Núi sâu chẳng thấy người, Chỉ nghe tiếng nói cười. Nắng lọt vào rừng thẳm, Soi
Hán Thi (291) – Mạnh Hạo Nhiên (孟浩然)Buổi Sáng Mùa Xuân Giấc xuân quên ngày tới,Chốn chốn tiếng chim kêu.Đêm qua mưa gió nổi,Hoa rụng
Hán Thi (290) – Đỗ Phủ (杜甫; Do Fu) Miếu Thờ Vua Vũ Miếu thờ vua Vũ gió thu qua, Núi quạnh non cô bóng
Hán Thi (289) – Đỗ Phủ (杜甫; Do Fu) Tiệc Đêm Ở Gia Trang Nhà Họ Tả Trăng chìm gió nổi giữa rừng hoang, Áo
Hán Thi (288) – Không đềĐỗ Phủ (杜甫; Do Fu) Tháng ba tuyết thâu đêm,Không muốn cảnh buồn thêm.Chỉ vì xuân gần hết,Nên lê nở
Hán Thi (287) – Bạch Cư Dị (白居易) Mùa Xuân Đề Thơ Trên Hồ Hồ rộng xuân sang tựa hoạ đồ, Quanh làn nước phẳng
Hán Thi (286) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Khi mặt trời chiều ngậm núi xa, Sài môn khép kín trước hiên nhà. Cỏ xanh gác
Hán thi (285) – Lý Bạch (李白; Li Bai) Qua Đêm Ở Chùa Trên Núi Lầu chùa trăm thước cao, Ngỡ hái được trăng sao.
Bạch Cư Dị (白居易; Bai Juyi), 9 bài Hán thi Ngủ Trong Đêm Mưa Thu Lạnh lẽo đêm thu tháng cuối cùng, Lão ông nhàn
Hán Thi (284) – Nghe Tiếng Nhạn Về Vi Ứng Vật (韋應物; Wei Ying-wu) Vườn xưa ở cuối trời xa, Một mình nằm nhớ quê
4 thiền sư, 4 bài Hán thi và 4 cách tiếp cận Thiền khác nhau. Thiền sư Bạch Ẩn Huệ Hạc (Hakuin Ekaku; 白隱慧鶴) Kiến
Hán Thi (283) – Vương Duy (王維) Làm vườn giữa mùa xuân Xuân cưu kêu rộn mái lều tranh, Hoa hạnh bên thôn nở trắng
Hán Thi (282) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Cầm gậy một mình dưới tán thông, Lên sườn núi vắng bước thong dong. Hạc đồng đuổi
Hán Thi (281) – Bạch Cư Dị (白居易) Phú đắc: cỏ trên thảo nguyên xưa đưa tiễn Trên thảo nguyên xưa cỏ mọc tràn, Hết
Hán Thi (280) – Vi Ứng Vật (韋應物; Wei Ying-wu) Tức sự trên sông Hoài gửi người thân ở Quảng Lăng Đò đã rời đi
Hán Thi (279) – Vương Duy (王維) Ngồi Một Mình Giữa Đêm Thu Buồn bã một mình rũ tóc mai, Phòng không thao thức đến
Hán Thi (278) – Bạch Cư Dị (白居易) Thu Sớm, Một Mình Trong Đêm Lòng giếng lạnh, lá ngô lay Thu về trong tiếng mỏ
Hán Thi (276) – Tuyết Đêm Bạch Cư Dị (白居易; Bai Juyi) Chăn gối cứ lạnh thêm, Ngoài cửa lại sáng lên. Tuyết nặng, nằm
Gửi chị tôi Tống Mai Hán Thi (277) – Giải KhuâyLý Bạch (李白; Li Bai) Rượu vào đâu biết tối,Hoa rụng đầy áo xanh.Say lần