Waka (426) – Saigyō Hōshi (西行法師; Tây Hành Pháp Sư) Ký ức nào hỡi ôi thức bởi trăng buổi sáng trong khi bản thân tôi

Waka (426) – Saigyō Hōshi (西行法師; Tây Hành Pháp Sư) Ký ức nào hỡi ôi thức bởi trăng buổi sáng trong khi bản thân tôi
(Ở núi Koya, sáng tác cùng bạn bè với chủ đề ‘Đêm khuya, nghe tiếng nước nhỏ giọt’) Waka (424) – Saigyō Hōshi (西行法師; Tây
Waka (423) – Saigyō Hōshi (西行法師; Tây Hành Pháp Sư) Nếu thu chẳng về đây vạn vật vẫn như cũ chẳng có gì đổi thay
Waka (422) – Saigyō Hōshi (西行法師; Tây Hành Pháp Sư) Mùi hương dầu ngất ngây ăn sâu vào tâm khảm nhưng ý nghĩa gì đây
Waka (385) Saigyō Hōshi (西行法師; Tây Hành Pháp Sư) Trên cánh đồng mướt xanh Kẻ lữ hành kia đã Khuất trong vạt cỏ tranh
Waka (342) Saigyō Hōshi (西行法師) ”Khi ngắm hoa anh đào trong buổi sáng mùa xuân và nghe thấy tiếng hót của chim oanh”
Waka (341) Saigyō Hōshi (西行法師) Này sương sớm kia ơi bao nhiêu hạt sẽ nhỏ từ những nhành cỏ tươi bởi gió thu đã
Waka (248) Saigyō Hōshi (西行法師) Thế gian này hỡi ôi tất cả đều hư hoại như anh đào rụng rơi nơi nào tôi sẽ
”Trích trong 10 bài thơ viết cho nữ quan Fujiwara Asako khi bà qua đời.” _____ Waka (246) (Saigyō Hōshi, 西行法師) Trên mặt
Saigyo sáng tác hoà ca này trước khi trở thành tu sĩ. Waka (229) Tâm thức của tôi đây là bầu trời trống
Waka (222) Chẳng mong chờ nữa đâu những vị khách đến viếng trong thôn làng thâm sâu: nếu cô đơn vắng mặt đời hẳn
Waka (221) Tiếng hót của chim oanh qua màn sương buổi sáng trong một miền núi xanh nơi đôi người lai vãng xóm làng
”Tôi làm chuyến hành trình đến Sanuki, và ở vịnh Matsuyama, kiếm tìm địa điểm nơi Đức Cựu Hoàng đã từng trú ngụ, nhưng
Waka (206) Yoshino đẹp xinh dưới cội đào nằm ngủ sau một chuyến hành trình gió mùa xuân góp đủ tấm chăn hoa trên mình.
200 bài Waka. _______ Waka (197) Nơi này chốn xa xôi thứ làm vơi buồn chán bên cửa sổ phòng tôi là cành
Waka (190) Trái tim này đã trao cùng vầng trăng đi mãi qua những rặng núi cao nhưng thân còn lưu lại trong bóng
Waka (189) Có phải chính nơi này ta đã từng trú ngụ? Giọt sương đọng tối nay trên ngọn cây ngải cứu phản chiếu
Waka (180) Cư ngụ trong núi xa không một ai đến viếng chỉ có bóng trăng tà từ ngọn cây trụi lá ánh sáng nhẹ
Waka (155) Quả thực tôi không hay từ mây trời ảo não vầng trăng chiếu xuống đây lấp lánh trên tay áo tìm chốn cư
Waka (145) Tiếng chim cút bơ vơ trên cánh đồng mùa gặt chân rạ chớm mầm tơ trăng lưỡi liềm huyền hoặc dãi ánh
Waka (140) Nếu ở dưới gầm trời không còn nơi trú lại ”Vô Trụ Xứ” là nơi: mái tranh này hư hoại như thế
4 bài Waka Cây mận kế bên thảo am trong núi. Waka (136) Kế bên cánh cửa sài xuân này tôi
Waka (135) Vậy thì cũng tốt thôi: tôi hoá thành vũng nước bởi hàng hàng lệ rơi nhưng trái tim nguyên vẹn chứa vầng
6 bài Waka Waka (122) Trên những cánh đồng xa có lần ta nhìn ngắm trăm nghìn muôn sắc hoa nhưng giờ
Waka (119) Khi giông tố đi qua ở trong cơn mưa đá anh có thể nghe ra tiếng lá rơi lả tả từ tán
Trong ánh trăng xuân, ngước nhìn những cành anh đào vẫn còn chưa trổ hoa xao động trước gió. Waka (113) Ngắm
”Lâu lắm rồi, trên đường đi đến núi Shosha ở Harima, tôi bắt gặp một ao nước trong ngần trên đồng cỏ. Nhiều năm sau,
6 bài Waka Waka (102) Khi người đã đi rồi tôi cứ ngước nhìn mãi về phương đông xa xôi như
Waka (101) Version (1) Sâu trong tiết mùa thu muôn sắc hoa rụng cánh trong những ngày thâm u nếu trời thêm
5 Bài Waka Waka (94) A-ki-shi-mo ôi có phải mưa ngập lối thôn làng dưới chân đồi? bởi mây trời giăng
Waka (92) Phải chăng mưa mùa đông trên giường tôi nằm thức lắng nghe tiếng lá rung khi ngọn cây cúi gục trước giông
Waka (91) Cư ngụ chỉ một mình dưới bóng sườn núi lạnh tôi có bạn đồng hành khi bão giông đã tạnh giữa trời
Waka (85) Trong vùng đất của Tsu phải chăng mùa xuân đó chỉ là một giấc mơ nơi những bông lau cỏ bay trong
Waka (83) Ở trên thế gian này chẳng bao giờ gặp lại nỗi buồn có ai hay kẻ trên đường đi mãi mà trong
Waka (82) Đã hứa với bản thân sẽ không còn vướng bận cớ sao lại tần ngần bên ống tre giá lạnh tôi đợi
Waka (78) Yoshino, sóng hoa xưa kia tôi nhìn thấy đã bao đời đi qua rừng sa la năm ấy trắng như bầy hạc
Waka (74) Tại sao phải đắng cay về một người xa lạ mà ta chẳng hề hay khi bóng chiều đã ngã chỉ còn
Waka (71) Trên núi Suzuka xác sơn tặc nằm thối tiếng ồn ả kêu la của những con chim đói mổ từng mảng thịt
Waka (67) Dưới núi Oruga lá mùa thu lả tả rơi trong ngôi làng xa qua ngọn cây trụi lá tôi thấy bóng trăng
Waka (61) Nếu ở lại chốn này tùng ơi, ta sẽ phải từ giã mi một ngày khi lòng ta mệt mỏi và muốn