Em Biết Không, Anh Sẽ Bước Lẹ Làng (RAINER MARIA RILKE) Em biết không, anh sẽ bước lẹ làng Khỏi đám đông điên loạn, Đến

Em Biết Không, Anh Sẽ Bước Lẹ Làng (RAINER MARIA RILKE) Em biết không, anh sẽ bước lẹ làng Khỏi đám đông điên loạn, Đến
9 bài Haiku (2025-2033) của Kyoshi Takahama (高浜 虚子; Cao Bang Hư Tử) Đốt đống lá vàng ngày thu giờ đã trở nên rõ ràng.
Kanshi (143) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Xuân nào nán lại ở nơi đây, Ngoài hiên cửa đóng với then cài. Vầng
Kanshi (142) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Ngồi trong am cỏ giữa rừng cây, Lắng nghe mưa tuyết phủ đêm dày. Vượn
4 bài Waka (386-389) – Ki no Tsurayuki (紀貫之; Kỷ Quán Chi) Niềm say đắm ngất ngây chẳng một ai nhận thấy, làm sao hối
Hán Thi (141) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Bệnh tật và nghèo đói, hỡi ôi, Nào đâu thân hữu ở trên đời. Gạo đã sạch
Hán Thi (140) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Đây chốn Hàn Sơn trọng lắm thay, Mây trắng trên cao lớp lớp bày. Vượn hót Đạo
Em Biết Được Tên Của Những Vì Sao (SARA TEASDALE) Em biết được tên của những vì sao, Đây Ngưu Lang còn kia là Chức
Kanshi (139) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Lặng lẽ một mình giữa thế nhân, Gửi lòng tín thác đến trời xanh. Một
Kanshi (138) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Xuân về tiếng mõ nhịp nhàng vang,Cùng tiếng chuông ngân giữa xóm làng.Trong vườn dương
Hán Thi (137) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Hôm qua đứng lặng ở bên cồn,Nhìn thân cây chết giữa hoàng hôn.Đôi ba mảnh gỗ còn
Hán Thi (136) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Có hay không có tấm thân này,Ngã cùng vô ngã chẳng hề hay.Chất chứa trong lòng bao
15 bài Haiku (2010-2024) của Kobayashi Issa (小林一茶, Tiểu Lâm Nhất Trà). Giữa nghìn bông hoamùi hương khói thuốcnhẹ nhàng thoảng qua. Người quét mái
Một Lá Thư Nhà(MARY OLIVER) Người kể về sương giá và bầy giẻ cùi lam,Về những vì sao đêm và trăng mùa thu hoạchĐang nhẹ
9 bài Haiku (424 – 432) – Pháp Hoan (法歡) Quạ kêu trên đầunhà sư rửa báttrong miền núi sâu. Trà đã cạn rồithiền khách
Giấc Mơ Về Rừng Cây (MARY OLIVER) Có một thứ trong tôi đã mơ về rừng cây, Một căn nhà yên tĩnh và một
3 bài thơ của Sara Teasdale Buổi Sớm Tôi ra ngoài vào một sáng tháng Tư Chỉ mình tôi cùng trái tim
Hán Thi (135) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Hàn Sơn chốn ấy lắm kỳ quan, Hết thảy người leo luống ngỡ ngàng. Lóng lánh
4 bài Haiku (420- 423) – Pháp Hoan (法歡) Bóng nắng lung linh mèo con nằm ngủ trên mặt cuốn kinh. Tiếng khách
Tuyên Bố – Bắc Đảo (Bei Dao -北岛) Cho Yu Luoke Có lẽ thời khắc cuối cùng cũng đã đến Và tôi chẳng để
Kanshi (134) – Ikkyu Sojun(一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Đàn bà nào khác đoá hoa tươi, Vừa khoe sắc thắm đã tàn phai. Má
Hán Thi (133) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Vui vẻ quanh năm với sách đàn, Xá gì danh lợi chốn giàu sang. Bước xuống
Đến Milton (OSCAR WILDE) Milton, tôi nghĩ linh hồn người đã về nơi vĩnh cữu Từ những vách đá trắng và những pháo đài
Kanshi (132) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Mỗi tối Mori Mù ghé chơi, Mang theo khúc hát của riêng người. Như
Hán Thi (131) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Xem kìa người trí bỏ ta đi, Còn ta lại tránh kẻ ngu si. Không trí
CÁCH NGÔN CỦA OSCAR WILDE (Pháp Hoan lược dịch) Người lạc quan thấy cái viền bánh vòng, kẻ bi quan thấy cái lỗ bên
Hán Thi (130) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Nhà ta ẩn náu giữa non ngàn, Cách xa huyên náo chốn trần gian. Hàng xóm
Hừng Đông Ở Alabama (LANGSTON HUGHES) Khi tôi trở thành một nhạc sĩ Tôi sẽ viết nên những khúc ca Về buổi hừng đông
Tại Sao Em Sau Cơn Yêu Lại Khóc? (SARA TEASDALE) Tại sao em sau cơn yêu lại khóc, Với tuổi trẻ và giọng hát
Waka (385) Saigyō Hōshi (西行法師; Tây Hành Pháp Sư) Trên cánh đồng mướt xanh Kẻ lữ hành kia đã Khuất trong vạt cỏ tranh
Thiên Nga (MARY OLIVER) Anh có nhìn thấy chim, đang trôi nổi dập dềnh, suốt cả đêm, trên dòng sông mờ tối? Anh có
Kanshi (129) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Thảo am nằm giữa cánh rừng xa, Bên kia sông lớn nước hiền hoà.
Hán Thi (128) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Thế gian có lắm kẻ nhiều lời Kiến thức vô vàn cũng thế thôi Tự tánh
Kanshi (127) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trong miền núi tối chỉ mình tôi, Muôn sự nhân gian đã hết rồi.
Hoà Bình (LANGSTON HUGHES) Lũ chúng tôi đi qua những nấm mồ: Nơi người chết nằm nghỉ ngơi mãi mãi, Ai thành công, ai
Anh Hề Da Đen (LANGSTON HUGHES) Tôi là anh hề có phận đời đen đủi: Cô nàng chẳng yêu tôi, Thế nên
Nếu Em Phải Ra Đi (SARA TEASDALE) Nếu em phải ra đi đến tận cùng thế giới Leo lên mọi tuổi đời như leo
Kanshi (126) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trên vai quảy bó củi khô Lối qua đồi núi nhấp nhô gập ghềnh
Kanshi (125) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Cửa sài đã mở mấy hôm nay, Vườn vắng chẳng còn khách vãng lai.
Kanshi (124) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trước cửa sổ phòng ta, Vươn cao khỏi mái nhà, Phất phơ tàu lá