Tặng chị Tống Mai vầng trăng tỏ này. Waka (75) Nước chẳng bao giờ đi trăng chẳng bao giờ đến vậy mà
Tặng chị Tống Mai vầng trăng tỏ này. Waka (75) Nước chẳng bao giờ đi trăng chẳng bao giờ đến vậy mà
Waka (74) Tại sao phải đắng cay về một người xa lạ mà ta chẳng hề hay khi bóng chiều đã ngã chỉ còn
Waka (73) Trong bình bát cúng dường bồ công anh hoà quyện với đồng thảo ngát hương thành tâm tôi dâng tiến lên chư
Waka (71) Trên núi Suzuka xác sơn tặc nằm thối tiếng ồn ả kêu la của những con chim đói mổ từng mảng thịt
Waka (71) Làm sao ngủ được đây giữa trăng thanh gió mát? bạn ơi hãy nắm tay cùng nhau ta múa hát cho qua
Bài waka này được xem là bài thơ cuối cùng của Izumi Shikibu, viết trên giường chết của bà. Waka (70)
Waka (69) Thế gian này hỡi ôi tình không mang màu sắc cớ sao thân thể tôi lại nhuốm màu nước mắt của mối
Waka (68) Giữa một chiều mùa thu vị sư già đứng đó lắng nghe tiếng dế ru đằng xa ngôi làng nhỏ đã chìm
Waka (67) Dưới núi Oruga lá mùa thu lả tả rơi trong ngôi làng xa qua ngọn cây trụi lá tôi thấy bóng trăng
Waka (67) Rơi xuống trên đầm lầy mưa mùa xuân lặng lẽ, tay áo của em đây ướt đẫm bao giọt lệ mà người
Waka (65) Anh phải vượt lên trên muôn trùng mây tối ám giăng kín đỉnh núi xuân nếu không sao có thể thấy được
Waka (63) Ôi những cánh hoa xinh đã phai tàn sắc thắm lặng lẽ tôi ngắm nhìn cơn mưa chiều thăm thẳm rơi qua
Waka (63) Thế gian này buồn đau nếu như tôi hiểu rõ ngay từ buổi ban đầu tôi đã làm cây cỏ trong những
* Thỉnh trọn bộ: 108 bài thơ và tranh minh hoạ của những thiền sư, thi sĩ Nhật Bản và Trung Hoahttps://phaphoan.com/2024/11/29/an-pham-100-buc-tranh-tho/* Thỉnh trọn bộ:
Waka (62) Mây giữa trời bao la ngỡ sẽ giăng trắng xoá trên những triền núi xa nhưng ngờ đâu mây đã toả ra
Waka (61) Nếu ở lại chốn này tùng ơi, ta sẽ phải từ giã mi một ngày khi lòng ta mệt mỏi và muốn
Waka (43) Trái tim của tôi đây nào phải vườn mùa hạ cớ sao lại mọc đầy những cành cây tán lá từ mối
Waka (58) Có một lần trong mơ gió mùa xuân tôi thấy thổi qua cành đào tơ trái tim tôi từ đấy thổn thức
Waka (57) Thế gian bị bủa vây bởi bức màn tối ám nhưng còn đó đêm nay vầng trăng kia toả rạng khiến tôi
Waka (56) Bầu trời tâm tôi đây tan rồi màn bóng tối và vầng trăng tròn đầy đang chậm rãi đi tới gần sườn
Waka (55) Tùng trên vách đá kia hẳn có muôn ký ức: nghìn năm rồi trôi đi những cành cây cúi gục xuống mặt
Waka (54) Những cành mận mọc qua hàng rào nhà người ấy đứng trước trái tim ta liệu rằng người có thấy tình yêu
Waka (53) Dưới những lớp lá dày một bông hoa vẫn nở trái tim tôi đoạ đày sống lên hy vọng nhỏ cho mối
Waka (52) Nơi này, chốn xa xăm giữa những vách núi lớn cô độc suốt cả năm không một ai tìm đến chỉ nỗi
Waka (51) Ôi vui sướng làm sao từ núi cao tuyết xuống xoá lối đi năm nào đúng lúc tôi chỉ muốn một mình
Waka (48) Khi tôi quay thân mình về nơi chim cu gáy cất tiếng gọi bạn tình nhưng thứ tôi nhìn thấy là trăng
Waka (47) Đắm trong nỗi u sầu tôi ngước nhìn trăng sáng và thầm hỏi: vì đâu ánh trăng theo năm tháng nhuốm một
Waka (46) Năm xưa tôi đã từng thấy cây tùng bé nhỏ mọc ở trong khu vườn bây giờ chỉ tiếng gió trên ngọn
Waka (40) Chẳng còn gì nữa đâu như cơn mưa bụi nhỏ rơi xuống ở trên đầu lời của người năm đó cũng tan
Waka (39) Từ đỉnh To-ki-wa gió mùa thu thổi tới thân thể tôi chan hoà với màu và hương của những cây tùng phương
Waka (37) Ôi cô quạnh làm sao tôi là loài lau cỏ bứt khỏi gốc năm nào chỉ một làn nước nhỏ cả thân
Waka (35) Bông hoa quên lãng ơi tôi nghĩ rằng tôi sẽ hái cho bản thân tôi nhưng mà bông hoa đã mọc trong
Waka (34) Thức dậy tối hôm nay với niềm cô đơn ấy làm tim tôi đoạ đày chỉ vì tôi mong thấy chàng trăng
Waka (33) Chẳng phải vì trăng đâu làm hồn tôi nhỏ máu chỉ là vầng trăng cao như mặt người yêu dấu khiến lệ
Waka (32) Tôi muốn được phân thân khi anh đào nở thắm trên những triền núi xuân để có thể nhìn ngắm tất cả
Waka (31) Yoshino hỡi ôi tôi phải theo lối mới để tìm hoa đào thôi bởi lối đi năm ngoái tôi đã quên mất
Waka (30) Xin cho tôi qua đời vào một đêm lặng gió trong tháng mùa xuân tươi khi hoa đào nở rộ và trăng
Waka (27) Trên đỉnh núi đại bàng vầng trăng kia chói lọi người đàn ông ngước nhìn rồi lạc trong bóng tối của chính
Waka (26) Cư ngụ trong núi sâu tôi đợi chờ tiếng động từ ngọn cây trên đầu nhưng chỉ nghe tiếng vọng của nhân
Waka (25) Trên đỉnh Ka-mi-ji vầng trăng kia sáng tỏ; trăng mang lời nguyện chi mà dưới kia tất cả chiếu soi không ngại