Hán Thi (117) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn)

Hán Thi (117) – Hanshan (寒山; Hàn Sơn)
 
Bình sinh vui đạo tự an nhàn,
Hang đá sương mù vấn vít lan.
Thôn dã khiến lòng thêm phóng khoáng,
Quanh năm làm bạn với mây ngàn.
Có đường nhưng chẳng về nhân thế,
Tâm lặng não phiền tự biến tan.
Đêm đến một mình trên bệ đá,
Trăng tròn lên khỏi đỉnh Hàn San.
 
自樂平生道,
煙蘿石洞間。
野情多放曠,
長伴白雲間。
有路不通世,
無心孰可攀。
石床孤夜坐,
圓月上寒山。
 
Tự lạc bình sinh đạo,
Yên la thạch động gian.
Dã tình đa phóng khoáng,
Trường bạn bạch vân gian.
Hữu lộ bất thông thế,
Vô tâm thục khả phan.
Thạch sàng cô dạ toạ,
Viên nguyệt thượng Hàn San.
 
______________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Hoa của nhà thơ người Trung Hoa đời Đường Hanshan (寒山; Hàn Sơn).

1 comments

Gửi phản hồi cho Ẩn danh Hủy trả lời