Hán Thi (245) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Bùn vàng đóng kín cả đường đi, Bên dậu lưa thưa đám cẩm quỳ. Bếp đất củi

Hán Thi (245) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Bùn vàng đóng kín cả đường đi, Bên dậu lưa thưa đám cẩm quỳ. Bếp đất củi
Hán Thi (220) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Núi cao phủ kín những tùng, Thảo am nằm giữa một vùng bóng cây. Gió đâu thổi
Hán Thi (219) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Mập mờ cổng sáng dưới trăng soi, Phần phật áo bay trước gió trời. Tĩnh tọa một
Hán Thi (218) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Cuốc cày vốn đủ để sanh nhai, Hành giả an vui giữa núi đồi. Bận rộn cả
Hán Thi (217) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Đạo Pháp phi thường chẳng thể so,Có chăng am cỏ giữa sơn đồ.Cổng cao bón trúc cành
Hán Thi (215) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Năm tháng đi qua chẳng tái hồi, Cớ gì luẩn quẩn mãi không thôi. Hết cơm lên
Hán Thi (201) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Từ đâu trận gió nổi đùng đùng, Âm thanh vang vọng cả không trung. Thổi tới vườn
Mùa An Cư đã đi qua và 200 bài Hán Thi vừa hoàn tất. Hán Thi (200) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Thiền nhân trú
Hán Thi (199) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Cuốc cày cốt chỉ để sinh nhai, Củi nước quanh năm vốn đủ xài. Cảnh núi trập
Hán Thi (197) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Trên vạn tầng cao của núi non, Nhà ta chẳng có chốn nào hơn. Đắp ba tượng
Hán Thi (197) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Mái tranh vừa lợp vẫn còn thơm, Mỗi năm thêm một lớp xanh rờn. Cửa giấy thâm
Hán Thi (196) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Miệng thường chúm chím vẻ hân hoan, Già đến cho nên phải sống nhàn. Trong tâm nào
Hán Thi (194) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Đời người như ngựa chạy qua song, Mấy kẻ ghi tâm với tạc lòng. Hành sự nếu
Một bài thơ của Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙; 1272-1352), một vị cao tăng, thi sĩ sống vào thời nhà Nguyên. Tác giả này đến