Bức chân dung cuộc đời
Tôi nhìn vào khuôn mặt anh bằng chính đôi mắt của anh
Tôi thấy những ký ức màu xanh
Chảy ra từ khoé mắt
Tôi thấy chân trời sự thật
Lấp lánh giữa làn môi
Khi anh thầm gọi tên tôi trong bóng tối
Màu sắc đã đánh mất quyền lực thẳm sâu nhất của mình
Lịch sử khuôn mặt vừa trải qua một trăm năm bi thảm
Giấc mộng đang mở tiệc tưng bừng
Trên chòm râu phát sáng
Sau những biến chứng của thời gian
Cả gian phòng ngập trong dòng ánh sáng mơ màng
Như bên trong ngôi đại giáo đường trước giờ thánh lễ
Khi những người xem tranh thận trọng trở về với bản thân
Trong những bức chân dung của chính cuộc đời họ
Khuôn mặt anh chìm dần vào bóng tối
Cho đến khi chỉ còn lại đôi mắt xanh thẫm buồn
Ðang lặng lẽ nhìn tôi
Trong khoảnh khắc hai linh hồn đối mặt
Bất chợt tôi nhìn thấy đường bay của loài hải âu đen trước bão
Và tôi nghe thấy tiếng từng cơn gió đang thét gào trên sóng
Và tôi nhìn thấy cánh buồm nỗi đau khổ đời tôi
Ðang đi vào đại dương của mắt anh – không bờ bến…
Germany, 2012. Từ Lịch mùa, Ajarpress, 2016
(Cảm hứng từ bức Chân dung tự họa (1889) của Vincent van Gogh, trong một lần xem tranh tại bảo tàng Wallraf-Richartz, Köln, 2012)
“Và tôi nhìn thấy cánh buồm nỗi đau khổ đời tôi
Ðang đi vào đại dương của mắt anh – không bờ bến…”
ThíchĐã thích bởi 3 người
Chúc chị Tống Mai năm mới nhiều niềm vui và sức khỏe. PH
ThíchThích
Cám ơn Pháp Hoan.
Chị cũng chúc Pháp Hoan như thế.
Bài thơ Pháp Hoan viết theo bức self-portrait của van Gogh cũng mãnh liệt như đôi mắt của ông.
ThíchĐã thích bởi 1 người
“Tôi nhìn vào khuôn mặt anh bằng chính đôi mắt của anh”…
Tôi thích nhất câu này… rồi kế đó là hai câu cuối…
Và tôi nhìn thấy cánh buồm nỗi đau khổ đời tôi
Ðang đi vào đại dương của mắt anh – không bờ bến…
Bài thơ thâm thúy và thiết tha quá… Pháp Hoan còn trẻ mà sự suy nghĩ rất sâu xa. Mến phục!
Tôi thì luôn luôn nhớ tới Van Gogh với những bức tranh vẽ những chiếc giày cũ, rách… nó khiến tôi phải cố gắng hơn trong cuộc sống…
ThíchĐã thích bởi 2 người
Pháp Hoan cám ơn chị!
ThíchThích
Tuyệt vời quá
ThíchĐã thích bởi 1 người