Đám mây (truyện cực ngắn) – Lê Khải

Đám mây
 
Tôi là đám mây trắng, bồng bềnh, nhẹ tênh, tôi bay qua nhiều vùng đất lạ.
 
Tôi bay dưới trời đêm đầy sao, tôi bay trên núi cao buổi sớm. Tôi bay qua lều bạt ướt sương của giống dân du mục trên đồng cỏ mênh mông, tôi bay theo những cánh chim di cư trên biển xanh bạc sóng; chuyến hành trình của tôi kéo dài ngày này qua tháng nọ, ngỡ sẽ không bao giờ kết thúc.
 
Rồi một chiều cuối đông, tôi bay qua một hồ nước đọng. Soi mình trong lòng nước, tôi nhận ra khuôn mặt mình đã trở nên đen tối tự bao giờ. Không làm chủ được bản thân, tôi nấc lên thành tiếng, nhỏ từng giọt nước mắt lạnh lẽo xuống mặt hồ.

4 comments

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s