Ly Gián
Trong rừng cây tôi không còn thấy cây.
Những nhánh cành trơ trụi, lá cuốn theo chiều gió.
Những trái cây ngọt ngào, nhưng tình yêu chẳng có.
Ngay cả niềm thoả mãn cũng chẳng thể ban cho.
Điều gì sẽ xảy ra?
Trước mặt tôi cánh rừng đang biến mất,
bên tai tôi không còn tiếng chim ca,
không thể ngủ trên đồng cỏ bao la.
Dẫu trong tôi thời gian luôn đầy ứ
nhưng cớ chi tôi khát thèm chính nó.
Điều gì sẽ xảy ra?
Trên đỉnh cao những đốm lửa sẽ bùng lên mỗi tối
Tôi có nên bước ra, tiến lại gần thêm một lần sau cuối?
Tôi không còn thấy được trên bất kỳ lối đi một lối đi nào.
Entfremdung
In den Bäumen kann ich keine Bäume mehr sehen.
Die Äste haben nicht die Blätter, die sie in den Wind halten.
Die Früchte sind süß, aber ohne Liebe.
Sie sättigen nicht einmal.
Was soll nur werden?
Vor meinen Augen flieht der Wald,
vor meinem Ohr schließen die Vögel den Mund,
für mich wird keine Wiese zum Bett.
Ich bin satt vor der Zeit
und hungre nach ihr.
Was soll nur werden?
Auf den Bergen werden nachts die Feuer brennen.
Soll ich mich aufmachen, mich allem wieder nähern?
Ich kann in keinem Weg mehr einen Weg sehen.
______________________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Đức Entfremdung trong tác phẩm Gedichte 1945-1956 (Những Bài Thơ Thời Kỳ Đầu 1945-1956). Nguyên tác thơ của nữ nhà thơ người Áo Ingeborg Bachmann.