3 bài thơ về Chiến Tranh – Sara Teasdale.
Sẽ Có Mưa Nhẹ
Sẽ có mưa nhẹ và mùi hương của đất,
Và chim én lượn lờ cùng tiếng kêu trong vắt;
Và lũ ếch dưới hồ trong đêm tối hát ca,
Và cây mận trắng toát bung mình ra hoa;
Chim hoét lửa khoác bộ lông đỏ chót
Đậu xuống hàng rào và cất lên tiếng hót;
Và chẳng người nào còn nhớ về chiến tranh
Khi mọi thứ trôi dần vào lãng quên.
Không một ai, cỏ cây hay thú vật
Sẽ quan tâm nếu loài người biến mất;
Và Mùa Xuân, thức dậy sáng hôm nay,
Chắc gì biết rằng thế giới đã đổi thay.
Mùa Xuân Thời Chiến
Em cảm thấy mùa xuân ở phương xa,
Bởi mùi hương của nụ hoa và lá-
Nhưng cớ chi từ một nơi xa lạ
Xuân lại về với thế giới buồn đau.
Kìa mặt trời toả sáng ở trên cao,
Rồi đêm đến muôn vì sao lấp lánh-
Nhưng ánh ngày sao vẫn còn vương vấn
Để loài người mãi tàn sát lẫn nhau.
Kìa ngọn cỏ đang tỉnh giấc chiêm bao
Khẽ mọc lên, dạt dào muôn đợt sóng-
Nhưng cỏ kia sao nhẫn tâm xao động
Trên nấm mồ của những mái đầu xanh.
Cặp nhân tình từng cất bước đi quanh
Dưới tàng cây hoa táo rơi lả tả-
Nhưng giờ đây cặp tình nhân kia đã
Mãi chia lìa bởi Cái Chết Màu Tro.
Hoàng Hôn Thời Chiến
Thêm nửa giờ thôi và người yêu em sẽ đến
Ôm em ở trong tay và trao em một nụ hôn
Nhưng còn người phụ nữ ở bên kia bờ biển
Người nào sẽ xuất hiện vào cuối buổi hoàng hôn?
Thêm nửa giờ thôi và con tim em háo hức
Khi nghe tiếng bước chân, tiếng khoá chạm vào nhau
Nhưng còn người phụ nữ ở bên kia bờ biển
Vẫn đợi một bóng hình đã nằm xuống từ lâu!
_________
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Anh của nữ nhà thơ người Mỹ Sara Teasdale.
* Đóng góp: https://phaphoan.ca/contact/
Mặt trời đang lên đâu đó – ánh sáng trước bình minh đang bắt đầu chiếu vào thế giới chung quanh. Schofield đã trôi đến được con đập – một thân cây gãy. Anh bắt đầu trồi người lên và nhìn xuống.
Xác chết, 12 người lính – Anh, Đức và thường dân, đàn ông và phụ nữ.
Họ bị vướng vào bờ, tấp vào nhau và bị chận lại bởi một thân cây, làm thành một con đập. Schofield chẳng còn một chọn lựa nào khác. Anh kéo mình lên và trèo qua những xác người. Lối ra của anh.
Anh lê mình trên cỏ, gục đầu xuống gối,
và khóc.
Tiếng khóc nức nở – cho dòng sông, cho cuộc sống, cho Blake, cho em bé kẹt lại trong vùng lửa đạn Écoust-Saint-Mein
Buổi sáng đang hình thành.
Xa xa, một cái gì đó xa lạ, hoặc bị lãng quên từ lâu.
Tiếng nhạc. Tiếng hát.
Schofield lắng nghe, rồi từ từ đứng dậy, bước đi, run rẩy, hướng về phía phát ra những âm thanh đó. Anh vấp chân nhưng không ngã. Cơ thể băng giá bị ép buộc phải trở lại với đời sống.
Anh tiến lên dốc cao, ngừng lại và nhìn vào khu rừng đang hiện ra phía trước.
Tia sáng ban mai len lỏi qua những ngọn thông. Scholfield lần về phía tiếng nhạc, mơ hồ không biết đây là thực hay hư. Tiếng nhạc ở trong không, trong những tán cây, gần như vô hướng. Bây giờ thì rõ hơn, có thể nghe được cả lời ca.
Tôi, kẻ bộ hành đáng thương phiêu linh trong thế giới khổ đau. Nơi tôi đến sẽ không còn bóng dáng nhọc nhằn hay hiểm nguy. Đó sẽ là miền đất tươi sáng không phải chịu lang thang thử thách – I am a poor wayfaring stranger, I’m travellin’ through this world of woe, Yet there’s no sickness, toil, nor danger, In that bright land to which I go.
Schofield đi qua những tán cây mỏng manh … và đột nhiên thấy được nơi xuất phát.
Một người lính trẻ đang đứng trong một khoảng trống nhỏ trong rừng.
Một đại đội Anh – khoảng hai trăm người – đang vây quanh lắng nghe.
Giọng hát của người lính trẻ thanh khiết, không uốn nắn. Một bản dân ca cổ xưa. – I am a poor wayfaring stranger. Tôi là một kẻ bộ hành đáng thương.
Tôi sẽ đến đó để gặp cha tôi và tất cả những người thân yêu đã ra đi.
Schofield ngừng lại sau lưng họ. Lòng xao động trước những gì anh thấy. Hoang mang không biết những người đàn ông này còn sống hay đã chết.
Và có thể chính mình là một trong những hồn ma này. Anh tựa vào một thân cây và ngã người xuống. Tiếng nhạc tràn ngập.
Bình minh đang vỡ ra.
Anh nhắm mắt lại. Buông xuôi.
I’m only going over Jordan
I’m only going over home
ThíchĐã thích bởi 1 người
Pháp Hoan còn nhớ đoạn phim trên không?
будь мужнім, Ukraine!
ThíchĐã thích bởi 1 người
Dạ mãi nhớ chị ạ. 1917 đã mãi nằm sâu trong a-lại-da thức của em rồi.
ThíchĐã thích bởi 1 người
💙💙💙
ThíchThích