Tuyên ngôn của cô cháu gái tuổi hoa niên (truyện cực ngắn) – Lê Khải

Tuyên ngôn của cô cháu gái tuổi hoa niên
 
Tôi là một sở thú di động, mẹ tôi bảo thế, và tôi thích điều đó. Miệng tôi luyên thuyên những thứ đâu đâu, tay tôi múa may, chân tôi chạy nhảy, đầu tóc tôi rối bù và áo quần tôi lếch xếch như người từ rừng rậm bước ra. Rồi sẽ không ai dám cưới mày, mẹ tôi bảo thế, và tôi thích điều đó. Đầu óc tôi xoay mòng như chong chóng gió, đàn ông nào yêu tôi cũng sẽ kết thúc trong điên dại, họ sẽ kinh hãi chạy khỏi tôi như người sống chạy khỏi thành phố bị hỏa tai. Rồi mày sẽ chết trong đơn độc, mẹ tôi bảo thế, và tôi thích điều đó. Cuộc đời tôi chẳng kẻ nào làm chủ, từ lúc sinh ra cho đến khi chết đi, tâm hồn tôi sẽ mãi là cô gái tuổi xuân thì.
 
_____
Artwork: Alfredo Ramos Martínez, Mancacoyota, 1930.

One comment

  1. cũng là tuyên ngôn của mình, hay ít ra là mình muốn tuyên ngôn như vậy. Tiếc rằng, mình lại đã và đang ở trong những giằng xé của quá nhiều mối quan hệ. Với mình như thế là thất bại. Mình thất bại trong việc làm chủ cuộc đời mình.

    Đã thích bởi 1 người

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s