6 bài Haiku (1915-1920) của David Lloyd Đoá hồng dại cúi đầu ở bên dưới sức nặng của một chú ong bầu. Chiếc
6 bài Haiku (1915-1920) của David Lloyd Đoá hồng dại cúi đầu ở bên dưới sức nặng của một chú ong bầu. Chiếc
Về Đoá Tử Linh Lan Tàn Úa Ôi mùi hương của hoa không còn nữa Như nụ hôn người từng phả lên môi; Ôi sắc
Tám Giờ Bữa ăn tối bắt đầu lúc năm giờ, Sau sáu giờ ánh sao hôm le lói Người em yêu lúc tám giờ
Hán Thi (84) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Thiếu nữ đùa trong bóng tịch dương, Mùi thơm sực nức ở bên đường. Váy đỏ quần
8 bài Haiku (403-410) – Pháp Hoan (法 歡) Cánh bướm bay ra từ trong tay áo của ông sư già. Tăng nhân
Hán Thi (83) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Dựng một túp lều giữa khói sương, Quanh năm xe ngựa chẳng qua đường. Suối sâu cá
Hán Thi (82) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Nhàn lên đỉnh núi Hoa, Rực rỡ nắng mai loà. Bốn phương trời bát ngát, Hạc cùng
Hán Thi (81) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Ngàn sông nối tiếp với ngàn mây, Nhàn sĩ ung dung ở chốn này. Ngày đến giữa non
Hán Thi (80) – Bản Dịch (II) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Đây chốn Hàn Sơn chẳng khách qua, Quanh năm cư trú giữa an
Hán Thi (79) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Bấy lâu trú ngụ ở nơi đây, Vạn sự thâm sâu khó diễn bày. Trước ngõ không
3 bài Waka (345-347) – Izumi Shikibu (和泉式部; Hòa Tuyền Thức Bộ) Khi đưa tay bẻ cành đỗ quyên bên vách đá trong phút giây
Waka (344) – Ono no Komachi (小野小町, Tiểu Dã Tiểu Đinh) Một người đàn ông thường đến thăm tôi vào mùa hạ, nhưng sau
Waka (343) – Izumi Shikibu (和泉式部; Hòa Tuyền Thức Bộ) ”Một nhà sư đến thăm và để lại chiếc quạt. Tôi gửi trả người kèm
Hán Thi (78) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Lúc nhàn đến viếng cao tăng Trên sườn núi xám sương giăng khói loà Lão sư chỉ
7 bài Haiku (396-402) – Pháp Hoan (法 歡) Qua cõi Diêm Phù sau lưng, trước mặt sương giăng mịt mù. Mưa ba
Hán Thi (77) Xuân đến, xuân đi chẳng nghỉ ngơi, Ngày qua, tháng tới, hết năm rồi. Vạn vật muôn đời luôn biến đổi,
Waka (342) Saigyō Hōshi (西行法師) ”Khi ngắm hoa anh đào trong buổi sáng mùa xuân và nghe thấy tiếng hót của chim oanh”
Hán Thi (76) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Hàn Sơn chốn ấy chỉ mình tôi, Suốt tháng quanh năm chẳng bóng người. Thỉnh thoảng chim
Waka (341) Saigyō Hōshi (西行法師) Này sương sớm kia ơi bao nhiêu hạt sẽ nhỏ từ những nhành cỏ tươi bởi gió thu đã
Hán Thi (75) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Hàn Sơn lối ấy nực cười thay, Nào vết ngựa xe với dấu giày? Sông suối nhập
Hán Thi (74) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Dưới vách núi xanh một mái nhà, Trước sân cỏ dại chẳng ai qua. Dây non quấn
Hán Thi (73) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Ngồi không lòng dạ cứ nôn nao, Đây mối tình riêng những dạt dào. Sớm đến lưng
Hán Thi (72) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Khi xưa chỉ bởi quá ngu si, Nên nay chẳng biết pháp hành trì. Đời này phải
5 bài Haiku (391-395) – Pháp Hoan (法 歡) Nỗi buồn nào đây sao hoa mận trắng trước sân rụng đầy! Mưa đêm
Hán Thi (71) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Đưa mắt nhìn từ chốn núi non Bốn phương gió nổi với mây dồn. Cú quạ được
13 bài Haiku (378-390) – Pháp Hoan (法 歡) Những đoá lưu ly sáng nay nở rộ quanh nơi trà tỳ. Rải nắm
Hán Thi (70) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Chọn nơi cư trú ở trần gian, Chốn ấy Thiên Thai chẳng luận bàn. Vượn hú sương dâng
Hán Thi (69) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Hàn Sơn một khi đã đến rồi, Ba mươi năm lẻ chẳng ngược xuôi. Hôm
Hán Thi (68) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Người đời hỏi lối đến Hàn Sơn Lối ấy Hàn Sơn chẳng có đường Hè sang băng
Hán Thi (64) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Mây bạc dựng trên đỉnh núi xa, Đầm xanh sóng gợn buổi chiều tà. Văng vẳng bên tai
Tạng Thi (4) – Tsangyang Gyatso (倉央嘉措; Thương Ương Gia Thố) Này chim anh vũ kia ơi Thôi thôi đừng có lắm lời ba hoa
Chẳng Phụ Như Lai Chẳng Phụ Người Tsangyang Gyatso (倉央嘉措; Thương Ương Gia Thố) Tu hành chỉ sợ nhiễm thói đời, Lên non e lại
Kanshi (62) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Trên đá, ngắm mây trôi, Tụ khắp bốn phương trời. Tháp cao, cao chót
CUỘC ĐỜI ĐÓ Tsangyang Gyatso (倉央嘉措; Thương Ương Gia Thố) Khoảnh khắc đó, ta giương cờ phong mã, chẳng phải vì nguyện cầu, mà
5 bài Haiku (1910-1914) – Taneda Santōka (種田 山頭火; Chủng Điền Sơn Đầu Hoả). Trên ngọn núi này kiến kia cũng thế lang thang
Kanshi (60) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Mặt trời lặn sau đỉnh núi tây, Dừng chân đứng lại ở nơi này.
Kanshi (59) Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Đồng hoang, núi đá và thung sâu Là bạn của ta thuở ban đầu Cuồng
4 bài Haiku (1906-1909) – Taneda Santōka (種田 山頭火; Chủng Điền Sơn Đầu Hoả) Lá rơi cả rồi chẳng còn gì để che đi
Kanshi (58) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Lối nhỏ chạy quanh ngọn núi xa Mồ mả nằm phơi dưới chiều tà
2 bài Waka (339-340) của Ki no Tsurayuki (紀貫之 (Kỷ Quán Chi) Ôi thế giới con người: gió thu không hình dáng như cô