“Tọa thiền Hòa tán” (座禅和讃 Zazen wansan) Đoạn (9) Bầu trời Chính định thật bao la, Vầng trăng Bát nhã hiện chói loà!
“Tọa thiền Hòa tán” (座禅和讃 Zazen wansan) Đoạn (9) Bầu trời Chính định thật bao la, Vầng trăng Bát nhã hiện chói loà!
“Tọa thiền Hòa tán” (座禅和讃 Zazen wansan) Đoạn (02) Ôi buồn làm sao khi con người Kiếm tìm chân lý ở khắp nơi
Waka (241) Vào một sớm tinh mơ hoa anh đào trên núi trôi trong biển sương mờ như dáng hình cô gái từ lâu tôi
Waka (239) Trong vòng một năm thôi biết bao nhiêu tội lỗi đã làm tối đời tôi; mong tuyết kia trắng xoá biến mất ở
Waka (238) Ki no Tsurayuki (紀貫之) Mùa xuân đã đến rồi Đầu tiên hoa mận trắng Nở trước cổng nhà tôi Nghìn năm sau,
Waka (237) (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Vào buổi sáng hôm nay Mưa mùa đông đã tạnh Tôi phải làm gì đây? Hái rau, đi lấy
Haiku (59) Mây đã bay đi rồi đỗ quyên khóc trong bụi sao vẫn chưa thấy người? Haiku (60) Nằm thao thức trong
Kanshi (20) Ryokan Taigu (良寛大愚) Version (1) Trùng trùng núi biếc trước và sau Thăm thẳm đông tây trắng một màu Lữ khách trên
Cây Sự Sống Sau khi hoàn tất khoá sinh vật học, hắn thấy bản thân mình hiện diện trong mọi thứ. Hắn đi qua sở
Cầu thang hình xoắn ốc Tôi leo lên cầu thang hình xoắn ốc, tầng thứ nhất, tầng thứ hai, rồi tầng
Hãy Lãng Quên Hãy lãng quên như bông hoa quên lãng, Như ngọn lửa đã một lần cháy lên, Hãy lãng quên, quên lãng
Người dưng Trên chuyến xe lửa chạy từ nông thôn lên thành phố, có ba người lạ ngồi chung trên một toa tàu: một
Anh Không Cần Hiểu Rõ Về Cuộc Đời Anh không cần hiểu rõ về cuộc đời, và cuộc đời sẽ là một bữa tiệc.
Bóng Trăng Hakuin Ekaku (白隱慧鶴) Chú vượn đang vươn cánh tay ra Khát khao vớt được bóng trăng tà Nhưng vượn không hề chịu
Kanshi (18) Ikkyu Sojun (一休宗純) Ngày ngày tăng sĩ ở khắp nơi Nghiên cứu Pháp môn nghĩa tuyệt vời Tụng đọc những bộ kinh
Waka (234) Tôi không thể nhận ra Thứ gì đang phát sáng: Những cành mận đơm hoa Hay vầng trăng chiếu rạng Giữa đêm xuân
Dương Vật Vật trong khố vải hai tấc dài Ta thường âu yếm nắm trong tay Nếu có nữ nhân nào chạm phải Mười
Kanshi (15) Đệ tử Lâm Tế thật khù khờ Không hề hiểu được ý thiền sư Bần tăng là Con Lừa Bịt Mắt Thế
Kanshi (14) Chán chường với lạc thú tình trai Ta về ôm vợ ngủ canh dài Con đường khổ hạnh sao chật hẹp Chưa
Thư gửi đến người kèm theo vỏ hạt lúa. Waka (230) Ôi buồn bã chờ mong để thấy người lần nữa cuộc đời này
Kanshi (13) Ikkyu Sojun (一休宗純) Làn nước xuân sâu gợn sóng tình Mơ cùng ân ái với giai nhân! Bên trên toà tháp cao
Kanshi (12) Thú vị làm sao được ngắm nhìn Người đàn bà đẹp giống như tranh Qua khe cửa hở trong phòng tắm Tẩm
Bản ballad của Mackie Messer (Mack Dao Găm), do nhạc sĩ Kurt Weil viết nhạc, thi sĩ, kịch tác gia Bertolt Brecht viết lời, nữ
Saigyo sáng tác hoà ca này trước khi trở thành tu sĩ. Waka (229) Tâm thức của tôi đây là bầu trời trống
Kanshi (11) Một nghìn đỉnh núi khoá trong mây Mười vạn lối đi chẳng dấu hài Ngày ngày đối diện bức tường cũ Cửa sổ
Waka (227) Thân thể của đôi ta Đã trở nên thân thiết Nghĩ rằng một ngày xa Sẽ đến hồi ly biệt Đủ khiến em
Trong một buổi tối ngắm trăng tròn mùa thu. Waka (226) Cùng nhau ta chuyện trò và ngắm trăng buổi tối trên
Waka (225) Nếu có khách phương xa Hỏi nơi Lương Khoan sống Hãy trả lời rằng ta Cư ngụ sau cánh cổng Dưới chân
Mọi Sự Đã Đổi Thay Tôi là gã đàn ông với tâm tư phiền muộn Không một ai phía trước, chẳng người nào xung
Kanshi (10) Mùa đông giữa tháng mười một Hoa tuyết rơi dày và nhanh Nghìn núi, một
Bài thơ Negro (Anh Chàng Da Đen) của nhà thơ, nhà hoạt động xã hội người Mỹ gốc Phi Langston Hughes, bản dịch Việt ngữ
Waka (224) Nếu trên thế gian này Hoa anh đào biến mất Hẳn trái tim đoạ đày Của mùa xuân sẽ thấy Niềm an
Bài thơ Leo Đồi Thế Kỷ (The Hill We Climb) của nữ nhà thơ người Mỹ gốc Phi Amanda Gorman, bản dịch Việt ngữ của
Di Dân (Langston Hughes) Đứa trẻ da màu ở miền Nam Học trong một ngôi trường miền Bắc Và nó luôn sợ hãi mỗi
Anh Chàng Da Đen (Langston Huges) Tôi là Anh Chàng Da Đen:
LEO ĐỒI THẾ KỶ Khi ngày đến và chúng ta tự hỏi, Nơi nào ta có thể tìm thấy ánh sáng giữa bóng tối mịt
Kanshi (9) (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Tâm anh chính là Phật Đạo chẳng ở nơi đâu. Đừng tìm kiếm mong cầu. Đẩy xe lên phương bắc
Haiku (58) (Yosa Buson, 与謝 蕪村) Trên chuông đại hồng Một cánh bướm nhỏ Còn say giấc nồng. * On the temple’s Great
Kanshi (8) Trời ở trên cao, núi dưới xa; Canh trà đạm bạc chỉ mình ta. Quanh năm không hiền nhân lui tới, Chỉ
Gửi chị Tống Mai! Đây là bài thơ nằm trong chương cuối của tác phẩm The Hobbit, và cũng được nhắc đến nhiều lần