Hán Thi (214) – Vi Ứng Vật (韋應物) Phú Đắc: Mưa Chiều Tiễn Lý Tào Sở Giang mưa bụi nhẹ nhàng lan, Kiến Nghiệp chuông
Hán Thi (214) – Vi Ứng Vật (韋應物) Phú Đắc: Mưa Chiều Tiễn Lý Tào Sở Giang mưa bụi nhẹ nhàng lan, Kiến Nghiệp chuông
Hán Thi (213) – Vi Ứng Vật (韋應物) Gặp Phùng Trứ ở Trường An Phương đông có vị khách về chơi, Mưa Bá Lăng rơi
Hán Thi (212) – Vi Ứng Vật (韋應物) Gửi đạo sĩ trong núi Toàn Tiêu Quận phủ sáng nay lại trở trời, Bỗng dưng bạn
Hán Thi (211) – Vi Ứng Vật (韋應物) Gửi Lý Đàm, Nguyên Tích Dưới hoa năm ngoái nói chia tay, Hoa nở năm nay vẫn
Hán Thi (210) – Vi Ứng Vật (韋應物) Bắt Chước Đào Bành Trạch Cỏ cây héo úa bởi sương rơi, Chỉ có cúc kia nở
Hôm nay trời trở lạnh, một mình ngồi uống trà, dịch bài thơ này mà nhớ lại những tháng ngày làm sa-di ở Bảo Lộc,
Bản dịch đầu tiên thơ của Vi Ứng Vật (韋應物), một trong những nhà thơ danh tiếng nhất thời Đường. Hán Thi (208) – Vi
Tám Vạn Bốn Nghìn Cây… Tôi thường có niềm vui mỗi khi đọc được một bài hay một tập thơ hay. Vui vì
Giấc Mơ Tháng Tám Tựa đầu bên cửa sổ bà lắng tai nghe ngóng bão tố dường gào thét chốn xa. Bà mơ về vùng
Mỗi Buổi Sáng Bên Ao Hắc Thuỷ (Mary Oliver) Nhiều năm qua, vào mỗi buổi sáng, tôi uống nước từ Ao Hắc Thuỷ. Vị của
Hán Thi (207) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Đóng cửa bồng xong lại toạ thiền, Trên tầng đá lạnh bóng chiều lên. Xưa giờ chỉ nghe
Hán Thi (206) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Nói thôi cơn đói sẽ chẳng ngoai, Nghĩ thôi cái lạnh vẫn còn hoài. Có mặc bản thân
Kanshi (205) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Cuồng phong và lũ lụt nơi đây, Khiến mọi nhà vương cảnh đoạ đày. Tất
Waka (413) Sarumaru no Dayū (猿 丸 大夫; Viên Hoàn Đại Phu) Mùa thu buồn vô cùng khi tôi nghe tiếng gọi của chú nai
Hán Thi (204) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Hoa đào muốn nở mãi trên cây, Gặp gió trăng nên phải đoạ đày. Trong số Hán nhân
Hán Thi (203) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Đã quen trú ngụ ở Hàn San, Chỉ đến Quốc Thanh để luận bàn. Thỉnh thoảng tới lui
Kanshi (202) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Ở gần chùa Quán Âm, Dựng tạm mái thảo am. Làm bạn với thơ viết,
Hán Thi (201) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Từ đâu trận gió nổi đùng đùng, Âm thanh vang vọng cả không trung. Thổi tới vườn
Mùa An Cư đã đi qua và 200 bài Hán Thi vừa hoàn tất. Hán Thi (200) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Thiền nhân trú
Hán Thi (199) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Cuốc cày cốt chỉ để sinh nhai, Củi nước quanh năm vốn đủ xài. Cảnh núi trập
Hán Thi (197) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Trên vạn tầng cao của núi non, Nhà ta chẳng có chốn nào hơn. Đắp ba tượng
Hán Thi (197) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Mái tranh vừa lợp vẫn còn thơm, Mỗi năm thêm một lớp xanh rờn. Cửa giấy thâm
7 bài Waka (406-412) – Lương Khoan Đại Ngu (Ryokan Taigu; 良寛大愚) Này đỗ quyên kia ơi cớ chi lại than khóc trong khu vườn
Hán Thi (196) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Miệng thường chúm chím vẻ hân hoan, Già đến cho nên phải sống nhàn. Trong tâm nào
Hán Thi (195) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Hàn Sơn chốn ấy có con sâu, Đầu đen mình lại trắng phau phau. Thường giữ trong tay
Hán Thi (194) Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙) Đời người như ngựa chạy qua song, Mấy kẻ ghi tâm với tạc lòng. Hành sự nếu
Hán Thi (193) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Trên nhành hoa đậu chú hoàng oanh, Ngọt ngào thánh thót chuỗi âm thanh. Mỹ nhân mặt ngọc
Hán Thi (192) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Kìa chim ngũ sắc mới bay về, Trên nhánh ngô đồng ngậm hạt tre. Chuyển động nhịp nhàng
Hán Thi (191) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Trên đầu mây trắng nhẹ nhàng bay, Cần chi mua núi ở nơi này. Lối xuống gập ghềnh
Hán Thi (190) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Thiên Thai núi ấy vốn từ lâu, Có cây ngọc quý giữa rừng sâu. Muốn tìm tới đó
Hán Thi (189) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Trèo xuống từ trên đỉnh tót vời, Qua nghìn thước đá đứng chơi vơi. Một thân cây mọc
Kanshi (188) – Ryokan Taigu (Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚) Dưới mái thảo am buổi cuối ngày, Một mình gảy chiếc đàn không dây. Giai
Một bài thơ của Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙; 1272-1352), một vị cao tăng, thi sĩ sống vào thời nhà Nguyên. Tác giả này đến
Hán Thi (186) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Thiên Thai chốn ấy vốn nhà ta, Khói toả mây loà chẳng khách qua. Nghìn trượng vách cao
Hán Thi (186) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Người đời cười gọi: trẻ chăn trâu, Mặt mũi xanh xao thoáng vẻ sầu. Đai thắt quanh lưng
5 bài Haiku (2065-2069) Kobayashi Issa ( 小林一茶, Tiểu Lâm Nhất Trà) Bướm ơi hãy tung bay! ta nghe bụi trần thế phủ lên thân
Kanshi (184) – Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần) Anh hãy nhìn xem cõi Ta bà, Già nua cằn cỗi khác gì ta. Trời
10 bài Haiku (2055-2064) Haiku Anh Ngữ – Một Trăm Năm Đầu (Haiku in English – The First Hundred Years) ___________________ Ngẩng lên mấy lần
Hán Thi (183) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Tâm tư hào sảng mấy ai bằng, Thân thể sáng ngời vẻ kiện khang. Tên bắn xuyên qua
Hán Thi (182) Hanshan (寒山; Hàn Sơn) Con người trú ở cõi mù sa, Như kiến bò quanh miệng chén trà. Bò tới bò lui